Tần Minh ngạc nhiên quay đầu lại, vì giọng nói này quá quen thuộc.
Tống Dĩnh đến rồi.
Tần Minh nhìn về phía đó thì thấy người phụ nữ trẻ này mặc chiếc áo ngắn màu đen cùng áo khoác Prada, váy dài xẻ tà màu bạc tôn lên dáng người thướt tha của cô ta, đôi bốt thấp cổ lại toát lên vẻ mạnh mẽ.
Đôi mắt cô ta mở to, mặc dù mang theo vẻ lạnh lùng người lạ chớ tới gần, nhưng khi nhìn Tần Minh, ánh mắt ấy lại trở nên dịu dàng hơn, nhưng cũng quyến rũ và có vẻ vui mừng.
Tần Minh không ngờ chỉ hai ngày ngắn ngủi mà Tống Dĩnh đã đuổi theo anh tới đây. “Xin lỗi, tôi đến muộn. Tống Dĩnh nhìn thoáng qua Tần Minh, sau đó nói với hai vợ chồng Triệu Tụng Lễ và Tần Mặc.
Lần này ngay cả Triệu Chính Đình và Triệu Nhược Thi cũng đứng lên. “Cô Tổng không đến muộn đâu, chúng tôi cũng vừa tới thôi” Tần Mặc lịch sự bắt tay với Tống Dĩnh:
“Cô đến đã là vinh hạnh của chúng tôi rồi. Lần trước cháu trai Tần Thọ của tôi đã đắc tội cậu chủ các cô ở thành phố Quảng, may mà các cô độ lượng, bỏ qua cho nó. Nhược Thi...
Triệu Nhược Thi ở bên cạnh nhanh chóng cầm chiếc hộp lên, đưa cho Tổng Dĩnh: “Cô Tống, đây là món quà nhỏ nhà họ Triệu chúng tôi chuẩn bị cho cô, mong cô đừng chê. Đây là kem dưỡng da trùng độc tốt nhất của nhà họ Lâm ở Tương Tây. Mặc dù bây giờ cô Tổng không cần dùng đến, nhưng chúng tôi mong cô mãi giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127379/chuong-681.html