“Ba ơi, cứu con với.” Tào Cảnh Thành bị hai cảnh sát đè xuống, la khóc không ngừng.
Dù sao anh ta cũng là sinh viên đại học, hiểu rõ việc mình làm một khi bị chứng minh là sự thật sẽ phải đối mặt với hình phạt nặng cỡ nào, tuy nhà họ Tào là thương nhân giàu có ở thành phố Quảng nhưng cũng có rất nhiều kẻ thù.
Tào Chính Mẫn sẽ chạy vạy khắp nơi, nợ ơn người khác vì con trai của một người em họ chi nhánh như ông ta sao? Chưa chắc.
Tào Lực Kiên nhìn Tần Minh, uy hiếp anh: “Cậu có tin tôi chỉ cần một cuộc điện thoại là ngày mai cậu và cô bạn gái của cậu sẽ trôi nổi trên cửa sông Châu Giang không?”
Tần Minh nói: “Gọi đi, ông cứ gọi đi.”
Bạch Ngọc Thuần ở phía sau nghe được cách xưng hô “bạn gái" của đối phương, trái tim bỗng đập nhanh một cách kỳ lạ. Tuy cô ấy rất ghét lời uy hiếp của Tào Lực Kiên nhưng lại không ghét sự hiểu lầm của ông ta, dù bị hiểu lầm là bạn gái của Tần Minh thì cô ấy cũng rất vui vẻ, Tào Lực Kiên thấy Tần Minh hoàn toàn không sợ thì vô cùng tức giận, tuy ông ta không mấy nổi danh ở thành phố Quảng, cũng không có bản lĩnh gì nhiều, nhưng có ai không nể mặt anh họ Tào Chính Mẫn của ông ta chứ?
Vậy nhưng Tần Minh không mảy may sợ hãi mà còn muốn đối kháng trực diện, điều này khiến cho thủ đoạn uy hiếp trước đây Tào Lực Kiên hay dùng chẳng có tác dụng nữa. Ông ta không hiểu nổi đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127040/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.