Sáng hôm sau Tần Minh ra cổng trường.
Bạch Ngọc Thuần đã đứng đợi ở cổng.
Hôm nay cô ấy mặc một chiếc váy hoa hở đôi chân dài trắng nõn.
Bộ váy càng tôn lên vóc dáng mảnh mai và cả vòng eo thon gọn của cô.
Chiếc váy ôm ngực ôm trọn vòng một đẫy đà của cô ấy.
Tần Minh chào, bảo: "Hôm nay em trắng sáng quá đấy"
Bạch Ngọc Thuần cười ngượng ngùng.
Cô ấy nói: "Em, em cũng không biết nữa.Ba mẹ và anh trai em đen lắm, họ hàng toàn bảo em đột biến gen.Dù bình thường có bị cháy nẵng, qua mùa đông là lại trắng."
Tần Minh cười bảo: "Ừ, đi thôi"
Hai người đang định đi mà tự nhiên ba nữ sinh ở đâu chui ra chặn đường.
Đó chẳng phải ba cô bạn cùng phòng với Bạch Ngọc Thuần thì gì? "Ê nhìn kìa, có trai theo thật"
"Chậc, một thäng mặt trắng, quần áo rẻ tiền, giày Warrior? Ha ha ha.
Tôi tưởng chỉ có mấy thằng nhóc cấp ba mới ăn bận như thế này, không ngờ lên đại học vẫn có người mặc."
"Hai bọn mày đẹp đôi lắm luôn ấy, nồng nặc mùi nghèo khổ"
Tần Minh nhận ra ba cô gái này, họ là bạn cùng phòng Bạch Ngọc Thuần, lần trước đã cố tình bắt nạt Bạch Ngọc Thuần vì chuyện cái váy.
"Châu Vận...các cậu...Anh Tân không phải người yêu tôi, các cậu đừng hiểu lâm"
Có vẻ như Bạch Ngọc Thuần rất sợ ba cô gái này, đôi mắt lẩn tránh, bàn tay nhỏ bé siết dây túi xách tỏ rõ sự bất an.
Tần Minh nói lạnh lùng: "Nói cái gì đấy? Ba quả dưa chuột cái cô không ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1126765/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.