Người nọ mặc một bộ cẩm y thuần trắng, ngay cả giày mang trên chân cũng trắng tinh như tuyết, mũ cài bằng bạch ngọc, tóc đen phất phới, khuôn mặt tuấn tú đầy vẻ lạnh lùng, rành rành là một tên Tây Môn Xuy Tuyết, vô cùng ra vẻ ta đây.
Có cái hình dung thuở tiền kiếp rồi, Tề Thiên Dương tuyệt đối không ngờ được mình tài hoa bá đạo cỡ nào mới viết ra được cái vai cầu kỳ như thế, chắc là kiếp trước mấy kiểu người đặc sắc này để lại ấn tượng quá sâu trong lòng cậu, nên sau khi đầu thai, mỗi lần động bút, là lại viết ra những người “xuất chúng” như vậy. Ừm, chắc chắn là vậy.
Cái vị làm bộ làm tịch trước mắt này tên là Liên Quân Tiếu, không giống Sở Hàn Phi lạnh lùng nhưng thỉnh thoảng cũng cười một cái ra dáng người, tên này đúng là lạnh từ trong xương ra, ngày xửa ngày xưa có một tên sát thủ, kiếm của hắn lạnh lùng, máu của hắn lạnh, tim hắn cũng lạnh nốt, vì thế hắn tự khiến mình lạnh đến chết, Tề Thiên Dương nghĩ câu chuyện cười kinh điển này vì gã mà ra.
Thân là đại đệ tử chưởng môn Côn Lôn tiên tông, tư chất bản thân Quân Liên Tiếu đã vô cùng nổi trội, cộng thêm tu vi không đồng cấp, không hề gây ra chút trở ngại nào với nam chính, ngoại trừ có chút quan hệ với cặp tỷ muội lừa gạt Sở Hàn Phi ra thì hầu như không được nhắc tới. Chỉ có lúc gần kết thúc, thời gian tam giới gặp kiếp nạn, hắn lấy thân phận lão tổ Độ Kiếp phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-kiem-che-mot-chut/922943/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.