Sư thúc, sư điệt trong sáng.
Tề Thiên Dương cứ thế an ổn nán lại Ngũ Thành Minh, cậu mặc dù là người thích động không thích tĩnh, nhưng đã quyết tâm, vì không rơi lại sau nam chính quá xa, mỗi ngày cùng thầy trò hai người luyện tập không ngừng.
Đại khái qua hơn một tháng, Tề Thần Hiên lại nghĩ sự tình muốn giấu cũng giấu không được, dù sao việc một trăm đạo thiên lôi ngày ấy… Thực sự kỳ lạ, rất nhanh đã truyền đến hạ giới, cùng lúc đó thu được truyền thanh của Yến Thanh, biết ái tử cùng hai vị đệ tử trong tộc bị Ngũ Thành Minh mang đi, Tề Viễn Hàng đầu đau sắp nổ tung, chuyện này là gì đây!
Cũng may không đến mấy ngày đệ tử trong tộc được đưa trở về, thời điểm nói về Tề Thần Hiên tràn đầy hâm mộ, xem ra đối phương trải qua cũng không tệ lắm, chỉ là hai người đều nghe người hầu giải thích lại, cũng không đề cập tới Tề Thiên Dương, Tề Viễn Hàng thở phào nhẹ nhõm, lại còn đứa con yêu nhà mình nhà hồi hộp lo lắng. Hết cách rồi, tiểu nhi tử này từ sinh ra tới nay chưa đi ra khỏi Thiên Vẫn thành nửa bước, đạo lí đối nhân xử thế một mực không thông, đi đến địa phương như Ngũ Thành Minh, biết tìm trưởng bối gia tộc che chở cũng được, nếu không biết, phát bệnh rồi… người trong Ngũ Thành Minh có thể hạn chế nó quá nhiều.
Thượng giới và trung giới không có cách nào truyền tin trực tiếp, Tề Viễn Hàng quyết định thật nhanh, lập tức lên đường đi tới thượng giới.
Gió
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-kiem-che-mot-chut/922870/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.