“Xuân Tiêu” Hành Cửugọi, ta xem vòng tay một cái, lười quan tâm hắn. “Đầu còn đau không?” Ta sờ soạng cái chán vừa bị đụng đang băng bó sưng lớn như cái bánh bao.Hừ một tiếng, quay đầu tiếp tục giả bộ câm. Chuyện kể rằng. . . kể từngày đó biết mình tỉnh lại biến thành nữ nhân, không thể nào đi sờ soạng phụ nữ, ta liền đập đầu vào cây cột trong phòng.
Có một thời bạn gái đáng yêu, trong sáng đến dọa người của ta, đọc quá nhiều tác phẩmxuyên không, muốn nhảy lầu, tai nạn xe cộ, cắt cổ tay, dùng thuốc ngủ,vân vân và vân vân kiểu chết, mơ ước có thể xuyên đến cổ đại tìm mỹ nam. Được rồi, nàng không có thành công. Bất quá cũng làm cho ta biết muốnquay trở về, tìm chết là bước đầu tiên.
Kết quả ngày đó, thiếugia ta lấy dũng khí mà hai sáu năm sống trên đời chưa từng có liều mạngđập đầu vào cột nhà sau đó mới phát hiện, mẹ kiếp! Không, hiện tại phảinói là mẹ, con mẹ nó! Thì ra tiểu thuyết xuyên không đều là gạt người!Tỉnh lại lần nữa xung quanh có rất nhiều người, lão bà ánh mắt khôn khéo trên đầu cắm đầy trâm, vừa nhìn biết ngay là tú bà. Mà bên người còn có các mỹ nhân quần áo sặc sỡ khóc nói “Chớ làm việc ngốc nghếch nữa.”,các mỹ nữ, nhất định là các cô nương trong Phù Dung các.
“Đừngkhóc nữa! Xuân Tiêu hiện tại cần tĩnh dưỡng, các ngươi cũng đi ra ngoàicho ta.” Tú bà xấu xa rống một tiếng, khiến các cô nương run như cầysấy. Sau khi mọi người đi, tú bà ôm lấy ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-hu-hong-xuyen-qua-thanh-hoa-khoi/1632431/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.