Phù dung trướng noãnđộ xuân tiêu [1]. Tôi đã từng cho rằng đây là câu thơ đẹp nhất thế gian, thế nhưng hiện tại. . . Nhìn giường lớn gỗ lim chạm trổ, chăn gấm thêuuyên ương và màn trướng thêu hoa sen, liếc mắt xuống thì thấy hai núithịt dư trước ngực, tôi lại sụp đổ một lần nữa.
[1] Trướng phù dung ấm trải qua đêm xuân (Trường Hận Ca – Bạch Cư Dị)
Ông trời! Kéo qua chăn gấm uyên ương trên người, tôi ra sức vò, hi vọng làm như vậy có thể trở lại hiện đại. “Cậu lại động kinh sao?” Giọng nam êmtai từ bên cạnh truyền đến, khàn khàn mà có sức hút. Hừ! Giọng nói củathiếu gia đây trước kia nghe hay hơn hắn nhiều! Bảo đảm em gái nào nghexong cũng đều lập tức ngã vào lòng tôi, mặc cho tôi sờ soạng. . . Phiphi, mọi chuyện dường như đã rất xa vời. Lại nhìn hai bao cát lồi trướcngực, tức giận trừng vòng tay linh lung huyết ngọc, tôi nói “Mi là đồtrúng gió! Cả nhà mi đều động kinh!”
Tiếng cười nhẹ từ vòng taytruyền ra, tôi cắn răng, nghiến ken két. Hừ, nếu hiện tại kẻ trong vòngtay kia xuất hiện trước mặt tôi, tôi nhất định cắn chết hắn! “Cậu sớmtỉnh mộng đi, tôi đã nói dù cậu ném vòng tay thành mảnh vụn, cũng không đả thương được tôi.” Tôi nhíu mày, tuy biết người kia nói đúng, nhưngvẫn không nhịn được muốn ném vòng tay kia xuống đất rồi giẫm đạp.
Không hiểu vì sao tháo mãi mà không được, vòng tay giống như mọc trên taytôi. Ngừng lại một chút, nghe người kia nói “Cậu không nên uổng phí thời gian, nhân lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-hu-hong-xuyen-qua-thanh-hoa-khoi/1632430/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.