Có khi Chung Dịch sẽ nghĩ trên đời không có khó khăn thì không có hy vọng.
Lúc cậu sinh ra bị ôm nhầm, thay đổi gia đình và xuất thân. Xung quanh đều là hàng xóm sẽ chỉ trỏ bàn tán sau lưng. Ngoài mặt không nói cái gì nhưng sau lưng lại gọi cậu là "con hoang". Nhưng người lớn ngoài mặt có thể giả vờ, nhưng trẻ con thì lại không. Thật lâu trước đó, Chu Tuyết vẫn còn ở nhà. Trước nhà có một công viên, nơi thường tụ tập chơi đùa trên cát của trẻ con. Mà khi đó, những đứa trẻ hay đào cát, đắp lâu đài và động vật cùng nhau nhìn Chung Dịch và cười hỏi: “Tớ nghe mẹ tớ nói cậu là "con hoang"... Nói cậu không phải con ruột của ba cậu, thật sao?”
Đứa trẻ nói lời này chưa chắc biết được ác ý trong lời nói của mình.
Nhưng Chu Tuyết bỗng nhiên thay đổi sắc mặt và lôi Chung Dịch vội vàng rời đi. Chung Dịch mới đầu không muốn, nhưng ngước mắt thì nhìn thấy những vết thương mờ nhạt lộ ra dưới cổ áo Chu Tuyết. Cậu giật mình nhớ đến đêm qua trong phòng khách lại truyền đến tiếng đập phá đồ đạc.
Cho đến bây giờ, rất khó nói liệu hành vi của Chu Tuyết có tiếp thêm lửa cho những tin đồn hay không.
Nhưng "ngôi nhà" lạnh lẽo và khi Chung Văn Đống say rượu sau này sẽ là "cơn ác mộng" thật sự và khó tránh khỏi nhất của Chung Dịch trong một thời gian dài.
Cũng may cơn ác mộng luôn có một ngày tỉnh lại.
Cậu gặp được người có lòng nham hiểm hơn, và biết rằng thiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-hao-mon-bi-om-nham-da-song-lai/906209/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.