Thậm chí nửa công khai nuôi tình nhân trẻ. Tương tự, Tùng Lan cũng cảm thấy thái độ "trên cao nhìn xuống" của Trì Nam Tang dành cho mình là không cần thiết. Rốt cuộc, bà chẳng qua chỉ lựa chọn một lối sống khác với Trì Nam Tang mà thôi. Trì Nam Tang muốn chạy trước mọi người, vì thế làm việc quá sức. Tùng Lan thì không.
Nói cách khác, trong gia đình có một đứa em trai con đường làm quan ở Bắc Kinh được hanh thông thì không cần một người chị ưu tú, có thể thu hút ánh mắt của mọi người.
Bà khiêm tốn cầm tiền của nhà họ Trì ăn chơi, ở mức độ nào đó xem như bảo vệ Tùng Trúc.
Khi người ngoài suy nghĩ muốn hối lộ Tùng Trúc cũng phải cân nhắc một chút: Mình có tài lực gì, chị của Tùng Trúc có tài lực gì? Anh ta thật sự có thể bị "mượn sức" sao?
Đến đây thì bữa cơm tất niên của nhà họ Trì kết thúc.
Trì Dao hiếm khi được nghỉ ngơi, lúc này chủ động đề nghị mình muốn xem Đêm hội mùa xuân. Trì Bắc Dương và Trì Nam Tang có công việc riêng của họ, còn lại Chung Dịch và Trì Quân. Năm rồi, lúc này Trì Quân đã ở chuồn ra nhà cũ, trên đường đi nội thành tìm Chung Dịch. Hiện tại, hắn và Chung Dịch cùng lên lầu, trên bậc thang nói: “Hôm nay có thể ngủ thêm một lát.”
Xung quanh vắng lặng, Chung Dịch nghiêng đầu nhìn hắn cười nói: “Anh Tiểu Quân không ở bên em thêm sao?”
Trì Quân: “...”
Lúc Chung Dịch nói chuyện thì đè thấp giọng. Vì thế giọng nói trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-hao-mon-bi-om-nham-da-song-lai/906208/chuong-971.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.