Editor: Lạc
Tần Thời Luật về đến nhà, vừa vào cửa anh đã nhìn thấy Đường Dục dựa người vào sô pha ngồi bệt xuống đất, ba chai rượu vang đỏ xếp thẳng quanh người cậu.
Màu rượu đỏ trong chiếc ly chân cao sáng bóng rực rỡ, làm nổi bật nên đầu ngón tay hồng nhạt được cắt tỉa sạch sẽ của cậu.
Đường Dục híp híp mắt, dáng vẻ cậu, vẫn lười nhác như cũ.
Tần Thời Luật đi đến chỗ cậu: "Sao tự dưng lại uống rượu?"
Đường Dục liếc mắt nhìn anh một cái, rồi không để ý đến anh nữa.
Một tuần không gặp mặt, Tần Thời Luật có chút không quen với thái độ này của cậu, không phải là trước khi anh đi, tật xấu thích trả lời thì trả lời không thích trả lời thì không trả lời này của cậu đã được sửa rồi hay sao?
Tần Thời Luật hỏi cậu: "Hôm nay em đi đâu, điện thoại thì tắt máy, tin nhắn thì không trả lời, thím Trương nói em ra ngoài từ sớm."
Đường Dục co chân, gác cằm lên đầu gối, chất cồn cũng không thể làm thay đổi tốc độ nói chuyện của cậu, cậu rầm rì nói: "Chạy nghiệp vụ."
...Cái gì cơ?
Tần Thời Luật: "Chạy nghiệp vụ gì?"
Đường Dục nghiêng đầu sang một bên: "Không nói cho anh biết."
Tần Thời Luật bị vẻ mặt đáng yêu của cậu tấn công.
Anh một lòng muốn trở về chăm sóc cậu, nhìn thấy cậu thế này, anh rất muốn ôm cậu vào lòng mà xoa nắn.
Anh cười một tiếng, ngồi lên sô pha, ấn tay lêи đỉиɦ đầu Đường Dục,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ca-man-xuyen-thanh-vai-ac-bach-nguyet-quang/3536403/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.