Nói rồi, Hàn Kỳ Anh giật lấy tờ giấy trên tay Tiểu Tiên rồi lạnh lùng rời khỏi chỗ ồn ào này. Lúc rời đi, dáng vẻ của cô vô cùng kiêu ngạo, chính điều ấy đã khiến đám người biểu tình và Giang Tử Lan càng thêm căm ghét cô hơn.
"Hàn Kỳ Anh cô ta tưởng mình là ai cơ chứ? Đã ăn cắp rồi còn không biết xấu hổ. Giang Tử Lan, cô yên tâm, chúng tôi sẽ bắt Hàn Kỳ Anh phải từ bỏ cuộc thi đó. Chúng ta đi thôi."
Cô gái tên Tiểu Tiên kia dẫn đầu đoàn biểu tình đuổi theo Hàn Kỳ Anh. Nhìn cái đám người ngu ngốc đó bị Giang Tử Lan dắt mũi mà không thể phân biệt được ai đúng ai sai trong chuyện này, bọn họ một mực đứng về phía Giang Tử Lan và cố tính chống đối Hàn Kỳ Anh. Những kẻ muốn hãm hại cô chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp.
Hàn Kỳ Anh nhốt mình trong nhà vệ sinh nữ, cô ngồi bệt xuống nền nhà, khó chịu bịt chặt lấy hai tai. Đám người biểu tình kia theo cô tới tận nhà vệ sinh, bọn chúng cứ đứng bên ngoài hét lớn:
"Hàn Kỳ Anh, mau rút khỏi cuộc thi đi. Đồ ăn cắp, mau rút khỏi cuộc thi đi."
Bọn họ cứ hét lớn khẩu hiệu ấy không chịu rời đi. Hàn Kỳ Anh không thể ở trong này mãi nhưng cũng chẳng thể ra ngoài được. Trong thoáng chốc, cô nghĩ tới Phong Bạch Ngôn, cô mong anh tới để giải vây cho mình.
"Phong Bạch Ngôn, tôi không chịu nổi được nữa…"
Tại biệt thự của Phong Bạch Ngôn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-tha-cho-em/3049085/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.