Sự quan tâm của nàng chân thành tự nhiên, không hề làm màu.
Hôm sau, ta vào cung vấn an Hoàng hậu.
Thấy ta mặc áo choàng do Thái t.ử phi đưa, trong mắt Hoàng hậu hiện lên ý cười càng sâu:
“Minh Cẩm, đứa nhỏ ấy, tính tình nhiệt thành. Các con hòa thuận, bản cung cũng yên lòng.”
Ta dâng lên dải buộc trán đã chuẩn bị từ trước.
Dùng nhung đen thượng hạng, lót bông mềm bên trong, viền ngoài thêu hoa văn tường vân bằng kỹ pháp Cố Tú, chính giữa nạm một miếng ngọc màu sắc nhã nhặn.
“Nghe nói nương nương thường bị đau đầu vào mùa đông, thiếp thân làm dải buộc trán này, bên trong có d.ư.ợ.c liệu an thần, ngọc có thể thanh tâm định khí. Hy vọng có thể giúp nương nương vơi bớt khó chịu.”
Hoàng hậu nhận lấy, tay chạm vào ấm áp mềm mại, chăm chú ngắm đường thêu, tán thưởng:
“Quả là tinh tế. Cũng khó cho con có được tấm lòng này.”
“Thiếp thân chỉ là tận chút hiếu tâm.”
“Đứa nhỏ ngoan.”
Hoàng hậu kéo ta ngồi xuống, ân cần hỏi thăm ta trong Đông cung ăn ở có quen không, còn dạy ta mấy món ăn điều dưỡng thể hàn.
“Nữ t.ử huyết khí đầy đủ, mới là căn cơ. Con còn trẻ, phải chăm chút thân thể cho tốt.”
Ta ghi nhớ từng điều một, trong lòng vừa chua xót, lại vừa ấm áp.
Mẫu thân ta, xưa nay chưa từng quan tâm ta như vậy.
Hoàng hậu cùng Thái t.ử phi — giống như sự bù đắp của số mệnh, ban cho ta những trưởng bối và nữ t.ử thật sự yêu thương ta trên đời.
…
Những ngày ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-dang-tuc-tru/5070916/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.