Lửa nhanh chóng được khống chế.
Tra xét nguyên nhân, được kết luận là do đèn dầu bị đổ.
Thế nhưng, đêm qua trong khu ta ở, rõ ràng không hề có ai thắp đèn.
Hoàng hậu nổi giận, hạ lệnh tra xét nghiêm ngặt.
Cuối cùng, một tiểu thái giám đứng ra nhận tội, nói mình lười biếng làm đổ đèn dầu.
Nhưng ta biết, sự thật tuyệt đối không đơn giản như vậy.
Lâm Ngọc Thù mất mặt liên tiếp, ắt đã hận ta thấu xương.
Sáng hôm sau, chung tuyển bị lùi lại ba ngày.
Ta được sắp xếp tạm trú ở một viện khác.
Đêm đó, Tôn ma ma lặng lẽ tới tìm.
“Nhị tiểu thư, lão nô tra được chút chuyện.” Giọng bà trầm thấp.
“Tiểu thái giám đứng ra nhận tội ấy, có mẫu thân bệnh nặng ở quê. Vậy mà hai ngày trước bỗng nhận được một khoản bạc lớn để chữa bệnh. Nghe nói — là một chưởng quầy họ Lâm đưa tới.”
Họ Lâm.
Chính là đôi ‘phụ mẫu’ ấy, đang thay Lâm Ngọc Thù thu dọn hậu quả.
Lòng ta lạnh lẽo mà thấu tỏ mọi điều.
…
Ba ngày sau, chung tuyển cử hành tại Khôn Ninh cung.
Hoàng hậu cùng Thái t.ử ngồi ở vị trí cao nhất, năm vị quý nữ đứng thành một hàng.
Hoàng hậu hỏi qua vài câu, phần nhiều đều xoay quanh công dung ngôn hạnh, lời ăn tiếng nói và đạo trị gia.
Lâm Ngọc Thù ứng đối lưu loát, trích dẫn kinh điển, phong thái quả có vẻ tài nữ.
Đến lượt ta, Hoàng hậu hỏi:
“Nếu trở thành Thái t.ử phi, ngươi sẽ làm gì để phụ tá cho Thái tử?”
Ta trầm ngâm giây lát, mới lên tiếng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-dang-tuc-tru/5070915/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.