🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lý Phàm nghe đến đây thì cũng biết đại khái là chuyện gì rồi, thảo nào Trương Binh lại dẫn người tới bắt anh, hóa ra là vì chuyện này, cậu cả nhà họ Đế thật sự đã tốn nhiều công sức để đối phó với anh, còn nhờ Trương Binh dẫn người tới nữa.
Kết quả này gần như nằm ngoài dự đoán của anh, nhưng Lý Phàm chẳng hề dao động, nếu đã như thế, thì anh sẽ từ từ chơi đùa với mấy người đó.

“Rốt cuộc anh muốn làm gì?” Lý Phàm cũng ngả bài nói.
Trương Binh cười khẩy: “Cũng đơn giản thôi, chỉ cần nhốt cậu mấy năm là được.”
“Vậy cho tôi hỏi, tôi đã phạm tội gì mà nhốt tôi mấy năm?” Lý Phàm không hề nổi giận, mà cười híp mắt hỏi.
Trương Binh hừ lạnh: “Cậu ăn cắp, trộm đồ, giết người vân vân.”
“Anh đang bịa chuyện à?” Lý Phàm không hề phủ nhận vế cuối, nhưng hai vế đầu thì hoàn toàn vô căn cứ, nên anh không bao giờ thừa nhận.
Nhưng Trương Binh lại khoanh tay, chế giễu: “Cậu hãy nhận tội đi, tôi nói cậu có phạm tội gì, thì cậu phạm tội nấy, cậu không thoát khỏi lòng bàn tay của tôi đâu.”
Lý Phàm nghe xong thì mất bình tĩnh, rõ ràng anh ta đang muốn đối đầu với anh, anh không khỏi nhức đầu, rốt cuộc anh đã trêu chọc gì đối phương, mà bọn họ luôn đối đầu với anh vậy?
Anh cũng mất hết kiên nhẫn rồi, khẳng định đối phương đang cố ý nhắm vào mình.
“Xem ra cậu không muốn thừa nhận, nếu đã như thế, thì tôi phải đánh đến khi cậu thừa nhận mới thôi.” Đúng lúc này, Trương Binh búng tay, nhất thời có hai người xông vào, dẫn Lý Phàm vào một phòng trống ngay.
Trương Binh siết chặt nắm đấm phát ra tiếng răng rắc, cười nham hiểm nhìn Lý Phàm.
Lý Phàm cũng chẳng lo sợ, mặc dù đang bị còng tay, nhưng không hề ảnh hưởng đến anh.
Trương Binh sải bước đi tới, đấm vào mũi Lý Phàm.
Lý Phàm nhìn thấy nắm đấm của đối phương, thì nhẹ nhàng tránh qua một bên, rồi đạp vào bụng Trương Binh.
Trương Binh đau đến nghiến chặt răng, không ngừng rên rỉ, anh bắt đầu chửi thề, sao tên này lại lợi hại như vậy, làm anh không thể nhìn thấu, anh gần như phát nổ, quyết định ra tay với Lý Phàm lần nữa.
Lý Phàm đạp xuống bên dưới một chút, bộ phận nào đó của Trương Binh nhất thời bị thương, anh ta đau đến mức trợn trắng mắt, nhảy dựng lên, giận dữ gào thét: “Mấy người các cậu còn không mau giữ cậu ta lại.”
Anh chưa từng bị người khác đánh, nên muốn đích thân trừng trị Lý Phàm.
Mấy người kia định giữ Lý Phàm lại, nhưng anh dễ dàng thoát khỏi bọn họ, mặc dù sức bọn họ khá lớn, nhưng vẫn yếu hơn anh.
Lý Phàm nhún vai nói: “Mấy người chưa ăn cơm à, lấy thêm chút sức nữa đi.”
Mấy người Trương Binh nghe Lý Phàm nói vậy, thì gần như muốn phát nổ, thái độ của anh hoàn toàn khinh thường bọn họ, nên bọn họ quyết định phải trừng trị anh, để anh biết sự lợi hại của họ.
Nhưng dù mấy người này làm thế nào, cũng không thể làm gì được Lý Phàm, ai cũng bị anh đùa bỡn xoay vòng vòng.
Lý Phàm bỗng cảm thấy rất mất hứng, nên mặc kệ đám người này ngay: “Mấy người quá yếu, chưa đủ tư cách để đối phó với tôi đâu.”
Anh đã chứng kiến cảnh tượng như vậy quá nhiều lần, nhưng không hề có tác dụng gì với anh.
“Tất cả dùng dùi cui cho tôi.” Trương Binh không tin mình không đánh được Lý Phàm, anh nhất định phải dạy cậu ta một bài học, để cậu ta biết sự lợi hại của anh.
Bọn họ bắt đầu ra tay điên cuồng với Lý Phàm, hơn nữa còn cực kỳ tàn nhẫn, khiến người khác gần như không thể đoán trước.
Lý Phàm di chuyển quá nhanh, dù bọn họ làm thế nào cũng không thể đánh trúng anh.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.