Lý Phàm đấm vào một người trong số đó, người kia bay ngược ra ngoài, cực kỳ thảm hại rơi xuống sàn.
Mấy người khác thấy đồng bọn của mình bị đánh ra như vậy, thì không thể nào bình tĩnh được nữa, bọn họ hít sâu một hơi, nếu không tận mắt chứng kiến, bọn họ không dám tin đây là sự thật.
Kết quả này thật sự đã nằm ngoài dự đoán của họ.
Bọn họ không dám bước tới đối phó với Lý Phàm, ai cũng lộ vẻ mặt sợ sệt.
Nhưng Trương Binh lại một lòng muốn trừng trị Lý Phàm, ra sức giục cấp dưới của mình.
Mấy cấp dưới đó không dám làm trái ý của Trương Binh, đành phải liều mạng bắt đầu ra tay với Lý Phàm.
Hơn nữa bọn họ ra tay cực kỳ tàn nhẫn, gần như khiến người khác chẳng thể đề phòng.
Lý Phàm thấy thế cũng mỉm cười, đến giờ mà đám người đó vẫn tùy ý ra tay với mình, chẳng khác nào tự chuốc lấy khổ.
Nhưng anh không hề sợ hãi, mà nhẹ nhàng hạ gục đám người đó.
Trương Binh thấy cấp dưới của mình đều bị hạ gục, thì sắc mặt nhất thời giận dữ.
Lý Phàm đánh người trước mặt anh, chẳng khác gì không nể mặt anh.
“Cậu tiêu đời rồi, cậu đợi đó cho tôi.” Trương Binh nổi giận đùng đùng nói.
Lý Phàm mỉm cười không nói gì, nhìn anh ta như một tên ngốc.
Trương Binh vừa ra ngoài đã gọi một người đàn ông cao lớn tới.
Người đàn ông cao lớn đó nghe thấy Trương Binh gọi mình, thì vội vàng chạy tới: “Đội trưởng Trương, anh cần em giúp chuyện gì à?”
Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604701/chuong-1210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.