Lý Phàm mới đi được một lúc, đã có một số người đẹp muốn xin số điện thoại của anh.
Lý Phàm mỉm cười từ chối, anh biết mấy người đẹp này xin số điện thoại của anh để làm gì, nếu đã như thế, thì anh không có tâm trạng trò chuyện với họ, anh vươn người, xoay người rời khỏi đây ngay.
Mọi người đều cảm thấy bóng lưng của Lý Phàm rất đẹp mắt, nhất là mấy người đẹp đó, đều bị anh mê hoặc.
Không ít nam sinh chứng kiến cảnh tượng này đều thầm ngưỡng mộ và đố kỵ, đồng thời bọn họ cũng không hiểu rõ tại sao Lý Phàm lại không cho mấy người đẹp kia số điện thoại của mình.
Nếu là bọn họ, chắc chắn sẽ cho hết.
Nếu để Lý Phàm lên tiếng thì anh chỉ có thể nói, trong biệt thự của anh đã có nhiều người đẹp rồi, tất nhiên mấy cô gái kia rất xinh đẹp, nhưng vẫn còn kém xa người đẹp ở biệt thự của anh.
Hơn nữa ngộ nhỡ để Cố Họa Y biết được chuyện này, có lẽ cô sẽ đánh chết anh.
Lý Phàm vừa nghĩ đến đây đã không dám nghĩ tiếp nữa.
Đám người nhà họ Đế biết mấy người kia đã hành động thất bại, thì trong lòng bắt đầu lo sợ, liếc nhìn nhau, không biết phải làm thế nào, bọn họ đều có dự cảm không lành.
Lần này Lý Phàm muốn nhắm vào họ, thì họ cũng không còn cách nào khác, chẳng lẽ bọn họ thật sự phải đợi anh tìm đến tận nơi ư, bọn họ nhất thời mơ màng, hoàn toàn không biết phải làm gì.
Bọn họ nuốt nước miếng, rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604699/chuong-1208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.