Bạch quân sư hít sâu một hơi, anh ta hiện tại sợ nhất là gặp Lý Phàm, anh ta nuốt nước miếng, bắt đầu bủn rủn tay chân đồng thời không kìm được mà liếc mắt nhìn sang đám đàn em.
Đám đàn em của Bạch quân sư đương nhiên hiểu ý anh ta, bọn họ vốn cũng không có hảo cảm với Bạch quân sư, cũng không muốn phục tùng mệnh lệnh của đối phương nhưng họ đều không còn sự lựa chọn nào khác.
Bởi vì Bạch quân sư là tâm phúc bên cạnh Long Hậu, bọn họ không thể không nghe.
Bọn họ đều đã từng nghe đến sự lợi hại của Lý Phàm nhưng hiện tại cũng chỉ có thể cắn răng xông lên đánh Lý Phàm.
Lý Phàm nhìn thấy những người này xông lên thì chỉ nở nụ cười lạnh lùng chứ không dao động gì nhiều, anh dễ dàng né tránh, trong mắt anh, động tác của đám người đó không có khác biệt lớn so với những pha quay chậm.
Lý Phàm cười nói: “Chẳng phải các người rất lợi hại à, nếu lợi hại thật thì cứ tung hết sức đi, tôi rất muốn thưởng thức năng lực của các người.”
Lúc này những người đó như chết lặng, nếu không phải tận mắt chứng kiến thì không thể tin được đó là sự thật, cả đám đều kinh ngạc, họ không phải là đối thủ của Lý Phàm và bị đánh cho thừa sống thiếu chết.
Lý Phàm cười tủm tỉm nói: “Còn tưởng lũ các người lợi hại thế nào, kết cục cũng chỉ thế này, nếu đã vậy thì tôi sẽ chơi đùa với các người thật vui.”
Những người đó chẳng vật lộn được bao lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604679/chuong-1188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.