Sau khi Trương Đức Võ nhìn thấy thái độ của Sở Trung Thiên, trong lòng liền lập tức khó chịu, lại là thái độ gì vậy chứ, rõ ràng là cái tên này không đặt chuyện này vào trong lòng mà.
Ông ta cho là sở Trung Thiên sẽ thành khẩn nói xin lỗi, vậy thì ông ta sẽ giảm nhẹ hình phạt, nhưng mà cho đến bây giờ Sở Trung Thiên vẫn cứng đầu như thế.
“Chẳng lẽ là ông không sợ Long Hậu sẽ trách tội à?” Trương Đức Võ thấp giọng nói.
Sở Trung Thiên ngẩng đầu lên lạnh lùng nhìn Trương Đức Võ, mặc dù Trương Đức Võ là người bên cạnh Long Hậu, nhưng mà Sở Trung Thiên đã gặp qua không ít chuyện lớn, với lại năng lực của Sở Trung Thiên đều dựa vào thủ đoạn của mình mà có được, ánh mắt bả khí này không phải là thứ
mà Trương Đức Võ có thể học được.
Trương Đức Võ nuốt xuống một ngụm nước bọt, có một loại dự cảm không tốt, ông ta cưỡng ép mình phải gan dạ hơn, giọng nói lại lớn hơn: “Tôi cảnh cáo ông phải bình tĩnh, nếu không thì ông tuyệt đối không có quả ngon để ăn đâu.”
“Vậy ông muốn làm sao bây giờ?” Sở Trung Thiên cũng không trực tiếp trở mặt, nếu như chuyện này vẫn có chỗ để thay đổi, vậy thì không còn gì tốt hơn, nhưng mà trong lòng của ông ta biết rất rõ cho dù chuyện này có chỗ để xoay chuyển thì cũng phải bỏ ra một cái giá khổng lồ. Trương Đức Võ cho là Sở Trung Thiên đã hàng phục, trên mặt của ông ta lại xuất hiện sự đắc ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604389/chuong-898.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.