Sở Trung Thiên nhẹ gật đầu, ra hiệu cho đối phương dẫn đường, ông ta đi theo ở phía sau, lúc ông ta muốn đi vào, người trợ lý đó mới mở miệng nói: “Ông chủ của chúng tôi nói chỉ có thể cho phép ba người cấp dưới đi vào cùng”
Sở Trung Thiên hơi bất ngờ, ông ta lập tức nhìn ra trong đó có mưu mô, nếu như đối phương có ý tốt thì chắc chắn sẽ không kiêng kị như thế.
Sau khi Sở Trung Thiên do dự mấy giây, lúc này mới quay đầu lại chỉ vào Lý Phàm và Trúc Hoa Nguyệt cùng với Bưu, vẫn may là cho ông ta mang ba người đi cùng, nếu như không cho ông ta mang người vào, ít nhiều gì trong lòng của ông ta cũng không có lực lượng.
Kỹ thuật diễn xuất của Lý Phàm cũng rất tốt, mở cửa ra cho Sở Trung Thiên, lúc Lý Phàm đi vào, anh thông qua khe cửa thì có thể nhìn thấy người đàn ông đang ngồi ở bên trong, người đó không phải là Trương Đức Võ thì còn có thể là ai nữa.
Lý Phàm nheo mắt lại, anh không ngờ tới là Trương Đức Võ cũng xuất hiện ở nơi này, kết quả như thế làm anh cảm thấy rất bất ngờ.
Bởi vì Lý Phàm đeo kính râm với lại có khăn quàng cổ che lại, không có cách nào nhìn ra hình dáng, trong lúc nhất thời Trương Đức Võ không nhận ra. Nếu như ông ta biết người đứng trước mắt là Lý Phàm, chắc chắn là ông ta sẽ nghĩ biện pháp nhanh chóng chạy trốn.
“Xem như ông cũng đã đến đây rồi” Trương Đức Võ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604388/chuong-897.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.