“Ha ha, chỉ tùy tiện tìm mà thôi.” Sở Trung Thiên khoát tay nói, muốn nói lảng sang chuyện khác: “Nếu như đã không có chuyện gì, vậy thì bây giờ tôi đã có thể đi được chưa?”
Lần này, Trương Đức Võ không thể bình tĩnh nữa, ông ta ám chỉ rõ ràng như thế vậy mà đối phương lại không chịu hiểu, ông ta đưa ra kết luận chắc chắn là Sở Trung Thiên cố ý. Lúc đầu, ông ta còn muốn nói điều kiện với Sở Trung Thiên, nhưng mà Sở Trung Thiên lại không chịu làm theo, cái này khiến cho ông ta nổi nóng.
“Ông Sở, không bằng như vậy đi, nếu như ông muốn rời khỏi đây thì cũng được, nhưng mà cô ta nhất định phải ở lại” Trương Đức Võ cười hắc hắc, ông ta cũng chỉ để cho người rời đi mà thôi.
Nhưng mà sau đó vẫn phải để Long Hậu ra tay, dù sao thì sớm muộn gì cũng phải tiêu diệt Sở Trung Thiên, cho nên cũng không vội vàng trong lúc nhất thời.
Sở Trung Thiên cũng không ngu ngốc, sao ông ta không thể nghe thấy được uy hiếp từ trong lời nói của Trương Đức Võ, nếu như bây giờ ông ta đi khỏi đây, nói không chừng phải lo lắng cho mạng sống của mình.
Ngược lại, nếu như ông ta không đi khỏi đây, vậy thì phiền phức còn lớn hơn. Trương Đức Võ cười lạnh nói với Sở Trung Thiên: “Ông cần phải suy nghĩ cho cẩn thận, tuyệt đối không nên để mình phải nuối tiếc cả đời”
Mà Sở Trung Thiên lại nhìn bóng đêm ở bên ngoài cửa sổ, ông ta cũng có thể nhìn ra được trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604390/chuong-899.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.