🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
“Lúc nãy làm phiền nhiều thời gian của anh như thế này, hôm nay anh có rảnh không, để tôi mời anh ăn một bữa cơm, coi như là tôi xin lỗi anh” Hà Băng lên tiếng nói.
“Như vậy không tốt lắm đâu” “Cứ quyết định như thế đi” Hà Băng cũng không cho Lý Phàm có cơ hội từ chối trực tiếp lôi kéo Lý Phàm đi tìm quán ăn

Lý Phàm bất đắc dĩ đi theo, đúng lúc này anh chú ý đến một bóng người quen thuộc, nhưng mà anh không biết là mình đã gặp ở đâu. Anh không đi qua, dù sao Hà Băng vẫn còn ở bên cạnh, nếu như ném đối phương không quan tâm, chắc có lẽ là không lịch sự cho lắm. Lý Phàm và Hà Băng tùy tiện tìm một quán ăn, hai người gọi những món mà mình thích ăn.
Ở nhà vệ sinh cách đó không xa Trúc Hoa Nguyệt đang vẫy gọi Lý Phàm, Lý Phàm hơi giật mình, sao người phụ nữ này lại đến đây vậy chứ, chẳng trách anh cứ luôn cảm thấy có người nào đó đi theo anh, với lại còn quen mắt như thế, hóa ra đối phương đi theo sau lưng anh.
Lý Phàm lấy cớ muốn đi vệ sinh lúc này mới đi đến nhà vệ sinh, anh nhìn thấy gương mặt của Trúc Hoa Nguyệt đỏ bừng, hiển nhiên là đối phương đã đau lòng rất lâu.
“Sao cô lại đến đây” Lý Phàm đột nhiên lại nói. “Cái đó, tôi không có tiền ăn” Sau khi Trúc Hoa Nguyệt nói xong, bụng lại kêu lên rột rột. Khóe miệng của Lý Phàm co rúm lại, không phải nói là đã thanh toán xong rồi hả, anh nở nụ cười: “Ăn cơm chung đi.”
Trong quá trình trò chuyện ở nhà vệ sinh tiếp theo đó, Lý Phàm mới biết được đối phương đã dùng hết tất cả số tiền trên người mình để mua quan tài cho ba.
“Anh yên tâm đi, tôi sẽ trả lại cho anh” Trúc Hoa Nguyệt cũng không khách khí, vỗ ngực cam đoan nói.
Lý Phàm nhìn nhìn, nhịn không được mà hai mắt phát sáng, anh vội vàng thu hồi tầm mắt, nói lảng sang chuyện khác: “Không cần phải nói trước đâu, đi ăn cơm trước đi”
Mặc dù là có rất nhiều vấn đề muốn hỏi đối phương, nhưng mà Hà Băng vẫn còn đang chờ ở bên ngoài, như vậy cũng không tốt lắm, lúc này mới tạm thời nhịn xuống.
Lúc Hà Băng nhìn thấy Trúc Hoa Nguyệt và Lý Phàm đi đến cùng nhau, cô ta liền nghĩ rằng Lý Phàm với Trúc Hoa Nguyệt là mối quan hệ người yêu.
“Đây là bạn gái của anh hả?” Hà Băng tò mò hỏi một câu, cô ta cảm thấy trong lòng mình không dễ chịu cho lắm, cô ta chỉ đơn thuần mời Lý Phàm ăn cơm.
Nếu như Trúc Hoa Nguyệt thật sự là bạn gái của Lý Phàm, chắc chắn là cô ta sẽ bị xem như là kẻ thứ ba, sau khi nghĩ đến đây, trong lòng của cô ta không khỏi trở nên khó chịu.
“Không phải” Lý Phàm và Trúc Hoa Nguyệt đồng thanh trả lời.
Ai biết như vậy Hà Băng lại càng thêm tin tưởng mối quan hệ của hai người bọn họ là người yêu, cô ta nói: “Hai người lại còn có thể lên tiếng ăn ý như thế, sao lại không phải chứ?”
Sau khi Lý Phàm nghe xong thì không biết phải nói cái gì, đối với anh mà nói đối phương nói như vậy đúng là không thích hợp lắm, anh cũng không hiểu rốt cuộc là đối phương nghĩ như thế nào
“Hai người chúng tôi không phải là người yêu đâu, tôi chỉ là bạn của anh ta, đúng lúc đi ngang qua cho nên đến đây ăn chực một bữa” Trúc Hoa Nguyệt cười nói rất tự nhiên.
Nhưng mà mục đích chủ yếu của cô ta là ăn chực, ngoài cái đó ra thì không có cái gì khác. Lý Phàm nhịn không được mà khen Trúc Hoa Nguyệt thông minh, Hà Băng nói với Lý Phàm: “Anh ưu tú như thế, tại sao lại không gia nhập vào cục cảnh sát”
Lúc Hà Băng biết Lý Phàm và đội trưởng Chương cùng nhau bắt Tây Bắc chi hổ, cô ta vẫn luôn có một nỗi nghi hoặc, nếu đối phương đã lợi hại
như thế thì tại sao lại không gia nhập vào cục cảnh sát
Nếu như đối phương gia nhập vào cục cảnh sát, cho dù là khó có thể vượt qua đội trưởng Chương, nhưng mà địa vị cũng sẽ gần bằng với đội trưởng Chương.
“Chủ yếu là do tôi không có thời gian, tôi còn có công việc khác phải làm, không thể bỏ được” Lý Phàm cười nói. Mặc dù lời nói dối này không hợp lý cho lắm, nhưng mà EQ của Hà Băng rất cao, cô ta cũng nhìn ra được Lý Phàm không có suy nghĩ đó. Lúc Lý Phàm, Trúc Hoa Nguyệt và Hà Băng dùng cơm, phần lớn mọi người đều bị hấp dẫn, trong lòng bọn họ đều ghen tị đối với Lý Phàm.
Ở bên cạnh lại có hai cô gái xinh đẹp ngồi ở đó, bọn họ bắt đầu buồn bực, bọn họ đều không hiểu rốt cuộc là Lý Phàm có bản lĩnh gì, vậy mà lại có thể ăn cơm cùng với hai cô gái xinh đẹp.
Có một phú nhị đại thấy vậy, trong lúc nhất thời trong lòng của anh ta không cân bằng, cho dù là thân phận hay là tiền tài, anh ta đều tự cho là mình mạnh hơn Lý Phàm nhiều, mà trước mặt của đối phương lại có hai cô gái xinh đẹp ngồi đó.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.