🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Cả nửa ngày sau, Tô Xướng mới phản ứng lại, đầu óc nhanh chóng xoay chuyển, ngay cả đội trưởng Chương cũng tôn kính Lý Phàm như thế, vậy mà anh ta lại cứ kiếm chuyện với Lý Phàm, anh ta vội vàng xin lỗi Lý Phàm, hi vọng là vẫn còn có thể có cơ hội.
“Anh Lý, lúc này tôi xin lỗi, là do tôi có mắt mà không biết thái sơn, anh đừng để ở trong lòng nha”

Sau đó, ba của Tô Xướng cũng dùng một giọng điệu hèn mọn nói với Lý Phàm: “Anh Lý, anh đại nhân đại lượng, tuyệt đối đừng so đo với chúng
tôi” Đội trưởng Chương lạnh lùng nói: “Các người đừng có ở đó mà giả vờ làm gì?
Mặc dù ông ta không phải là người trong cuộc, nhưng mà ông ta là người đứng xem, ông ta cũng không thể nào tha thứ cho hành vi của hai ba con Tô Xưởng, trong lòng của ông ta, ông ta không muốn chuyện này được bỏ qua như vậy. Lý Phàm lạnh nhạt nhìn thoáng qua hai ba con Tô Xướng, anh không phải là thánh nhân, càng không phải là thánh mẫu, nếu như không phải đội trưởng Chương kịp thời chạy đến đây, nếu không thì chắc có lẽ là anh đã có tội danh rồi.
“Đội trưởng Chương, nếu như ngày hôm nay không phải là tôi mà là người khác, nói không chừng là bọn họ bị đánh một trận, hơn nữa còn bị giam vào, nếu như hai người đó tiếp tục làm việc ở cục cảnh sát, vậy thì chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến danh dự của cục cảnh sát”
Lý Phàm cũng không nổi giận, mà lại uyển chuyển đưa ra một ví dụ, nhưng mà ví dụ này cũng có thể cường điệu, làm sáng tỏ trọng điểm. Đội trưởng Chương nhíu mày, ông ta không thể không thừa nhận Lý Phàm nói không sai, lúc đầu ông ta cũng chỉ muốn trừng phạt hai ba con Tô Xướng bằng cách trừ một năm tiền lương, nhưng mà nghĩ đến vấn đề nghiêm trọng như vậy, ông ta lập tức hiểu ra cái gì đó. Hai ba con Tô Xướng không ngừng run rẩy, những lời lúc nãy của Lý Phàm thiếu chút nữa đã dọa bọn họ hôn mê bất tỉnh, bọn họ lại nhìn về phía đội trưởng Chương theo bản năng.
Quyền lực chủ yếu nằm trên tay của đội trưởng Chương, nếu như đội trưởng Chương cũng nói như vậy thì chắc chắn bọn họ chết chắc, bọn họ suy nghĩ lại, chắc chắn là đội trưởng Chương sẽ không nghe theo lời của Lý Phàm.
Bọn họ thấp thỏm trong lòng, đúng lúc này đội trưởng Chương mở miệng nói.
“Kể từ hôm nay trở đi, hai người đừng đến đây làm việc nữa, liệt vào danh sách đen, mãi mãi không được đưa vào”
Sau khi hai ba con Tô Xướng nghe đến đó thì giống như bị sét đánh ngang tai mà hóa đá tại chỗ, ánh mắt của hai người bọn họ trở nên đờ đẫn.
“Bây giờ các người cút ra ngoài đi!” Đội trưởng Chương thản nhiên nói.
Mấy tên cấp dưới đó đã không vừa mắt với hai ba con Tô Xướng, ỷ thế hiếp người, bây giờ hai ba con Tô Xướng đều bị đuổi việc, bọn họ không hề lo lắng đối phương lại đông sơn tái khởi, bọn họ liền đuổi đối phương ra ngoài.
Lúc này đội trưởng Chương mới cười nói với Lý Phàm: “Anh Lý, thật ngại quá, tôi không ngờ tới là cục cảnh sát do tôi quản lý lại xảy ra chuyện như vậy.”
“Không sao” Lý Phàm lắc đầu, anh biết đội trưởng Chương cũng hữu tầm vô lực, dù sao thì cục cảnh sát Hán Thành to như vậy cũng không dễ quản lý.
Sau khi đội trưởng Chương nói xong thì lại nhận được một cuộc điện thoại, lúc này mới cười khổ nói: “Thật là, ngày hôm nay có cuộc xã giao, mấy cái tên này bình thường đều không đến tìm tôi, bây giờ nhìn thấy tôi phát đạt lên rồi thì lại muốn cầu cạnh tôi”
“Ông là người bận rộn” Lý Phàm trêu chọc vài câu.
Đội trưởng Chương cười ha ha một tiếng: “Anh Lý, sao anh lại nói như vậy chứ, tôi đi trước đây, có việc gì thì cứ nói với tôi, chắc chắn tôi sẽ chạy đến ngay lập tức.”
Sau khi Hà Băng nhìn thấy bộ dạng vừa cười vừa nói của đội trưởng Chương và Lý Phàm, trong lòng vô cùng nghi hoặc, cô ta rất tò mò Lý Phàm và đội trưởng Chương quen biết nhau như thế nào, tại sao mối quan hệ lại tốt như vậy, tuyệt đối không phải chỉ đơn giản vì bắt Tây Bắc chi hổ. “Chuyện ngày hôm nay thật sự xin lỗi, tôi hiểu lầm anh rồi.” Lúc Lý Phàm chuẩn bị đi ra ngoài, Hà Băng đi theo sau, sau đó lại nói xin lỗi.
Lý Phàm cười nói: “Hiểu lầm đã được giải trừ là tốt rồi”
Đối với Hà Băng, anh cũng không cảm thấy phản cảm, ít nhất là đối phương làm việc công, có thể phân rõ sự thật, hơn nữa đối phương tốt hơn Tô Xướng nhiều.
Hà Băng tò mò nói: “Anh bắt Tây Bắc chi hổ bằng cách nào vậy, anh có thể nói tôi biết được không?”
Lý Phàm đành phải bịa ra một câu chuyện, chỉ kể chuyện anh với đội trưởng Chương cùng nhau đối phó với Tây Bắc chi hổ, mặc dù câu chuyện
rất đơn giản, nhưng mà Hà Bắng nghe thấy thì lại rất chấn động.
Sau khi nhìn thấy bộ dạng này của Hà Băng, Lý Phàm biết đối phương đã bị xúc động.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.