🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Đội trưởng Chương nghe đến đó thì cũng không tin tưởng, mặc dù ông ta không biết nguyên nhân mà Lý Phàm gọi ông ta đến đây, nhưng mà ông ta biết là Lý Phàm gặp phải phiền phức lớn.
Hơn nữa, ông ta hiểu Lý Phàm rất rõ, cho đến bây giờ đều là người khác khiêu khích Lý Phàm mà không phải là Lý Phàm chủ động gây chuyện. “Anh Lý, anh nói thử xem có chuyện gì xảy ra vậy” Giọng điệu của đội trưởng Chương rất lễ phép và tôn kính, hoàn toàn khác một trời một vực so với thái độ lạnh lùng khi đối xử với ba của Tô Xướng.

Cái cằm của ba Tô Xướng sắp rơi xuống đất, đội trưởng Chương lại gọi Lý Phàm là anh? Phải biết là người có thể để đội trưởng Chương gọi là anh chẳng có được mấy người. Cho dù đội trưởng Chương có lịch sự cỡ nào đi nữa thì cũng sẽ không tùy tiện gọi người khác là anh, hơn nữa, ông ta nhìn dáng vẻ của Lý Phàm và đội trưởng Chương, dường như là hai người đó quen biết với nhau.
Sau khi đoán được điểm này, ba của Tô Xướng rùng mình một cái, nếu như Lý Phàm và đội trưởng Chương thật sự quen biết với nhau, vậy thì phiền phức lớn rồi.
Đến lúc đó Lý Phàm lại các trạng với đội trưởng Chương, thế thì tất cả những thứ mà con của ông ta và ông ta có được đều sẽ bị hủy hoại trong chốc lát.
Người kinh ngạc như vậy còn có Hà Băng, cô ta dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn Lý Phàm, chẳng trách đối phương lại không sợ, hóa ra là có đội trưởng Chương làm chỗ dựa ở sau lưng.
Lý Phàm đành phải nói chân tướng, bao gồm cả chuyện mình bị Tô Xướng nghĩ oan, anh nói ra hết tất cả. Sau khi đội trưởng Chương nghe xong, ông ta hiểu rõ cách làm người của Lý Phàm, cho nên ông ta tin tưởng không nghi ngờ gì đối với những lời mà Lý Phàm đã nói, nhất là khi ông ta nghe thấy Tô Xướng lại có hành động bạo lực với Lý Phàm dưới tình huống không có chứng cứ, sắc mặt của ông ta trở nên tái xanh.
Cảm nhận được ánh mắt lạnh như băng của đội trưởng Chương, Tô Xướng giật mình, trong lòng vô cùng bất an, hình như là ánh mắt này ám chỉ cái gì đó.
“Đội trưởng Chương à, ông tuyệt đối không nên nghe cái thằng nhóc này nói tào lao” Tô Xướng nhìn thấy mình yếu thế, ông ta vội vàng cãi lại.
Ba của Tô Xướng vội vàng gật đầu: “Đúng vậy đó, đội trưởng Chương, ông tuyệt đối không nên nghe lời của cái tên này nói, chắc chắn là người này đang ăn không nói có”
“Im miệng! Các người không biết anh Lý là anh hùng hả, lúc trước Tây Bắc chi hổ là do tôi và anh Lý bắt được, các người lại dám gọi anh Lý là thằng nhóc”
Đội trưởng Chương nghe thấy đám người này mở miệng gọi Lý Phàm là thằng nhóc, ông ta lập tức gầm thét lên một tiếng, hơn nữa còn khen Lý Phàm rất nhiệt tình.
Lý Phàm cười khổ một tiếng trong lòng, sao mà đội trưởng Chương này lại không vừa mắt với Tây Bắc chi hổ.
Sau khi hai ba con Tô Xướng nghe đến đó, bọn họ đều kinh ngạc, bọn họ tò mò nhìn Lý Phàm, cũng không dám tin Lý Phàm và đội trưởng Chương đã khống chế Tây Bắc chi hổ.
Tô Xướng có phần tin hơn một chút, lúc nãy Lý Phàm có thực lực một mình mình đánh hết mười mấy người, anh ta cũng đã chứng kiến, nói không chừng là đối phương thật sự có thể có tư cách đối phó với Tây Bắc chi hổ.
Làm sao mà anh ta biết được cảnh tượng Tây Bắc chi hổ bị treo lên rồi bị Lý Phàm đánh, nếu như mà anh ta biết sự thật, chắc chắn là biểu cảm của anh ta sẽ càng thêm khoa trương hơn so với hiện tại.
Hà Băng biết Tây Bắc chi hổ nguy hiểm đến cỡ nào, cô ta không ngờ tới Lý Phàm lại có tham gia vào chuyện đó, cô ta không khỏi ném một ánh
mắt tán thưởng về phía Lý Phàm.
Về phần trước đó Lý Phàm có phải là hung thủ không, bây giờ trong lòng của cô ta đã có kết luận chắc chắn, Lý Phàm có lòng tốt hỗ trợ, chẳng qua đó chỉ là hiểu lầm mà thôi.
Đối phương chính là anh hùng đã bắt Tây Bắc chi hổ cùng với đội trưởng Chương, đối phương có thể tiêu diệt một mối nguy lớn, làm sao có thể là hung thủ được chứ.
Những tên cấp dưới âm thầm cảm thấy may mắn là Lý Phàm đã không giết bọn họ, nếu như Lý Phàm thật sự muốn ra tay, không biết là bọn họ đã bị gãy bao nhiêu cái xương sườn.
“Đội trưởng Chương, chuyện này là thật à?” Đối với tin tức như thế này, ba của Tô Xướng vô cùng kinh ngạc, nhịn không được mà muốn xác nhận một lần nữa.
Cho dù là thật, ông ta cũng không muốn chấp nhận, bởi vì như vậy thì hành vi ngày hôm nay của ông ta chẳng khác nào là đưa mình vào mộ. Đội trưởng Chương cười lạnh: “Ông cho rằng những gì tôi nói là nói dối?” Lúc này, ba của Tô Xướng mới vội vàng khoát tay: “Không có không có.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.