Mà anh ta đã ăn chơi rất nhiều, nhưng mà từ trước đến nay đều không gặp được mấy cô gái xinh đẹp cực phẩm như là Trúc Hoa Nguyệt và Hà Băng, anh ta lập tức không thể ngồi yên, chỉ là suy nghĩ có một đêm xuân với một trong hai cô gái cực phẩm giữa Trúc Hoa Nguyệt và Hà Bằng, anh ta liền cảm thấy thỏa mãn trong lòng.
Phú nhị đại làm như rất quen thuộc mà ngồi xuống bên cạnh Lý Phàm, Trúc Hoa Nguyệt và Hà Băng cũng nhìn về phía đối phương, bọn họ không nhận ra phú nhị đại. Bọn họ cho là Lý Phàm với người này quen biết nhau, nhưng mà sau khi phú nhị đại mở miệng, bọn họ đều biết mình nghĩ nhiều rồi.
“Chào hai cô gái xinh đẹp, ăn cơm với cái tên nghèo khổ như thế này không hay cho lắm, không bằng chúng ta đi ăn cùng nhau đi”
Cái tên phú nhị đại đó chỉ mặt gọi tên gièm pha Lý Phàm.
Lý Phàm ngẩng đầu lên, anh chậm rãi nói: “Anh không biết giữa người và người đều có khoảng cách hả? Ba người chúng tôi đều không biết anh,
anh lại tự nhiên ngồi ở chỗ này như thế?”
Anh không thể không thừa nhận là da mặt của đối phương dày đến độ khó lường, nếu như đổi lại là trường hợp khác, đối phương bắt chuyện ở trên đường thì cũng rất bình thường.
Nhưng mà đối phương lại bắt chuyện ở một nơi như thế này, da mặt của anh ta không phải là dày bình thường. "Ôi chao, anh còn tự luyến nữa có đúng không hả? Hai cô gái xinh đẹp này có coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604361/chuong-870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.