Nhằm khiến Lý Phàm hết hy vọng, Cố Thiệu Huy đã nói với Công Tôn Quân: "Cậu Công Tôn thấy thế nào, hay là chúng ta cùng nhau xem thử."
"Được thôi, tôi thật cũng muốn xem xem anh ta có thể vẽ ra bức tranh như thế nào, nhưng đừng có vẽ ra một bức tranh như con nít khiến người trong nghề chê cười đấy nhé."
Công Tôn Quân lạnh lùng nhìn Lý Phàm, cảm thấy hành động lần này của Lý Phàm tuyệt đối là tự rước nhục vào thân.
Ánh mắt Cố Họa Y nhìn Lý Phàm có chút lo lắng, trước đây, Cố Họa Y chưa từng thấy Lý Phàm vẽ tranh, cho nên trong mắt Cố Họa Y, Lý Phàm sao có thể biết vẽ chứ.
Nhưng mà, nếu Lý Phàm đã chủ động đem tranh vẽ ra cho người ta xem, Cố Họa Y cũng chỉ có thể toàn lực ủng hộ Lý Phàm, không thể để Lý Phàm bị người ta vô duyên vô cớ sỉ nhục được.
Cho dù mọi người phải châm chọc cười nhạo, kia cũng phải chứng minh Lý Phàm thật sự không bổn sự mới được.
Cố Họa Y mím môi, đi đến bên cạnh Lý Phàm nói nhỏ: "Anh thật sự biết vẽ tranh sao? Một khi anh trải bức tranh đó ra thì sẽ như mũi tên đã rời cung, không cứu vãn được nữa đâu đó."
"Yên tâm đi bà xã, chồng em trông vậy thôi chứ là một người đa tài đa nghệ đó."
Lý Phàm nhìn chằm chằm Cố Họa Yn, ý bảo Cố Họa Y hãy thả lỏng tâm tình.
Cố Họa Y giơ tay cầm lấy một góc tờ giấy Tuyên Thành, Lý Phàm vừa chậm rãi trải bức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604132/chuong-641.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.