Công Tôn Quân nóng lòng muốn biết rốt cuộc cây quạt này là thật hay giả, chuyện này có liên quan đến thể diện của Công Tôn Quân.
Lý Phàm hất đầu, đắc ý nói: "Nếu dùng kính lúp phóng đại 60 lần để quan sát ngọn núi nằm ở góc phải chiếc quạt thì có thể nhìn thấy tên của Lý Phàm tôi, đây là cây quạt mà lúc tôi còn trẻ người non dạ đã phỏng chế ra, không hiểu sao lại được truyền ra ngoài, thật là tội lỗi quá đi."
Những điều mọi người nghe được đã triệt để bị đảo lộn, Lý Phàm nói cây quạt này giả đã đủ gây sốc rồi, giờ phút này còn nói bức tranh trên quạt là do anh ta vẽ ra khi con trẻ càng khiến cho tam quan của mọi người hoàn toàn sụp đổ.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế này?
Nếu đúng như lời Lý Phàm nói thì chẳng phải Lý Phàm là một thiên tài hội hoạ sao!
Cố Thiệu Huy sau khi sửng sốt trong chốc lát thì liền thúc giục: "Bà xã mau đến phòng của tôi lấy kính lúp lại đây, tôi phải nhìn kỹ xem, nhìn thật kỹ mới được.
"Rồi rồi."
Vương Cẩn Mai chạy về phòng ngủ tìm kính lúp, giờ phút này cũng chẳng còn nghi ngờ Lý Phàm nữa.
Công Tôn Quân sững sờ nhìn chiếc quạt trong tay Cố Thiệu Huy, trong lòng anh ta trào dâng một cảm giác lo lắng, giác quan thứ sáu nói cho Công Tôn Quân biết rằng những gì Lý Phàm nói chính là sự thật!
Cố Họa Y tiến đến bên cạnh Lý Phàm thấp giọng nói: "Anh nói thật hay giỡn chơi vậy?"
"Đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604133/chuong-642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.