Lý Phàm nhìn hai người, miệng không ngừng đếm ngược, cho đến khi Lý Phàm đếm xong, hai người đều không có bất kỳ phản ứng nào.
“Đếm xong rồi ư? Thế bây giờ có thể cho chúng tôi xem chứng cứ của cậu được chưa!”
Vương Phú mỉa mai nhìn Lý Phàm.
Người xung quanh đều nhìn Lý Phàm, muốn xem xem anh rốt cuộc có thể lấy ra chứng cứ gì.
Lý Phàm nghe thấy lời này nhưng lại chỉ mỉm cười: “Nếu anh đã muốn xem, thế thì tôi sẽ để anh xem chứng cứ của tôi là gì.”
Dứt lời, Lý Phàm thò tay vào túi áo lấy điện thoại ra, sau khi ấn mấy cái, một đoạn ghi âm lập tức được phát ra.
“Vương Phú, sao thế? Có phải đánh cho tên nhóc đó một trận không? Vừa nhìn đã biết cậu ta không phải là người thường xuyên đến nơi như thế này.”
“Nếu lấy được thứ trong tay cậu ta thì chúng ta kiếm được một món hời rồi!”
Giọng nói này rõ ràng là của Dương Quyền, mọi người nghe thấy lời này thì đồng loạt sững sờ.
Đồng thời có vài người còn nghi ngờ làm cách nào Lý Phàm lại có được đoạn ghi âm này.
Vương Phú cũng sững sờ nhìn Lý Phàm trước mặt, biểu cảm vô cùng kỳ lạ nhìn Dương Quyền đứng bên cạnh.
Mặt Dương Quyền lập tức lộ ra tia kinh ngạc, anh ta chắc chắn khi mình và Vương Phú nói chuyện hoàn toàn không có ai khác ở đó nữa!
Hơn nữa, hai người họ vẫn luôn gặp nhau ở nơi đó, từ trước đến nay chưa từng xảy ra bất cứ vấn đề nào, vì sao lại đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604107/chuong-616.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.