Vương Phú nói: “Ông nhất định phải phối hợp thật tốt với tôi, như vậy sẽ không ai có thể nhìn ra được vấn đề của chúng ta rồi!”
Trước kia Dương Quyền từng có suy nghĩ như vậy rồi, bây giờ càng nghĩ lại càng muốn làm. Đương nhiên ông ta không muốn bỏ qua cơ hội tốt như thế này.
Thợ cắt đá còn chưa kịp nói chuyện, Vương Phú đã từ trong đám người xông vào. “Nhóc con, cuối cùng tôi cũng bắt được cậu rồi, cậu dám trộm đá của tôi, gan cậu cũng lớn lắm”
Vương Phú giận dữ nói.
Xung quanh ngày càng nhiều người, thi nhau chỉ chỉ trỏ trỏ. Đương nhiên cũng đã có ít người nhìn ra được là xảy ra chuyện gì rồi.
Nhưng mà, đại đa số người đều chuyển từ ánh mắt khâm phục sang thành nghi ngờ và khinh bỉ.
Lúc này Dương Quyền cũng đi ra nói: “Nhóc con, cậu trộm nó, trước khi tôi nói quy tắc cho cậu, tôi không ngờ cậu sẽ làm chuyện như vậy, phì!”
Nói xong, phun ra một cục đờm xuống mặt đất.
Một số người xung quanh cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, sau khi nghe được một ít tin tức, rất nhanh đã chứng thực tin tức đó.
Bây giờ rất nhiều người đều là nghe gió ra mưa, tin tưởng những lời nói kia. Lúc này ánh mắt của bọn họ đã chuyển từ hâm mộ thành coi thường, chính là ánh mắt ghét điều ác như kẻ thù. “Hóa ra là trộm, thủ đoạn này thật hèn hạ!” “Đúng vậy, tuổi còn trẻ mà không học điều hay, thế mà làm ra loại chuyện này!” “Tôi thấy anh ta cũng không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604106/chuong-615.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.