Cố Minh cân nhắc một chút mới nói: “Anh Sách, nhà máy sản xuất hộ hợp tác với chúng ta, quy mô không lớn lắm, năng lực sản xuất trung bình, phải mất ít nhất hai tháng mới có thể hoàn thành đơn đặt hàng của chúng ta, hơn nữa vận chuyển đường biển đến Châu Phi, ít nhất mất thêm một tháng nữa, nói cách khác, việc kinh doanh của chúng ta lần này phải mất ít nhất ba tháng mới có thể thu hồi vốn về.”
Tiêu Sách nghe vậy gật gật đầu, điều này quả thực cũng khiến anh rất đau đầu, mặc dù anh có thể đảm bảo vụ làm ăn này có thể kiếm được tiền nhưng tốc độ kiếm tiền hơi chậm.
Nhưng đối với điều này, Tiêu Sách cũng không có cách nào.
Lúc này Cố Minh đột nhiên nhắc tới, Tiêu Sách có chút tò mò, suy đoán có phải là Cố Minh đã nghĩ được cách gì hay không.
Chỉ thấy Cố Minh tiếp tục nói: “Anh Kiếp, hôm trước tôi đến nhà máy sản xuất hộ, lúc ăn cơm, ông chủ nói với tôi trong kho hàng của nhà vẫn còn có một lô dép lệ thành phẩm, hỏi tôi có thể nhận không.”
Sau đó, Cố Minh nhanh chóng giải thích cho Tiêu Sách.
Thì ra nửa năm trước ông chủ nhà máy sản xuất hộ nhận được một đơn đặt hàng dép lê, ước chừng khoảng một triệu đôi dép lê, bởi vì là khách hàng thân quen cho nên chỉ nhận rất ít tiền đặt cọc.
Kết quả lúc sản xuất được một nửa thì khách hàng đó bị phá sản, khiến lô dép lê đó vẫn còn ứ đọng trong kho hàng, mấy tháng rồi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-chien-than-do-thi/621901/chuong-283.html