Tiêu Sách vội vàng chạy đến phòng bếp. Thấy mảnh gỗ sẫm màu và thẻ nhớ của Tổng Chi Vận được anh cất đi đều còn đó, vẫn chưa bị tên trộm phát hiện, lúc này anh mới thở phào một hơi.
Đây là thứ có giá trị duy nhất trong nhà anh!
Mặc dù Tiêu Sách không biết mảnh gỗ sẫm màu này cụ thể là gì, nhưng trên Hắc Bảng có người đã đưa ra hơn một triệu tệ để mời sát thủ lấy nó, thế là biết nó khẳng định không đơn giản, giá trị xa xỉ.
Còn cái thẻ nhớ kia thì lại không có giá trị bao nhiêu. Nhưng nếu như bị người khác cướp mất, vậy thật sự là lớn chuyện rồi.
Nếu như video trong thẻ nhớ bị lộ ra ngoài, Tiêu Sách không hề nghi ngờ, Tống Chi Vân sẽ kêu bố cô ấy, dẫn nguyên cái quân đội đến xử lý anh.
Tiêu Sách suy nghĩ, tên trộm đến thăm nhà anh rốt cuộc là đến vì mảnh gỗ sẫm màu, hay là vì thẻ nhớ.
Nếu như là đến vì mảnh gỗ sẫm màu, vậy chắc là sát thủ của Hắc Bảng làm. Nếu như là đến vì thẻ nhớ, vậy phỏng chừng là Tống Chi Vân làm.
Nhưng bất kể là cái nào, Tiêu Sách đều nghĩ mà sợ, không dám giấu những thứ này trong nhà nữa, quyết định sau này đều đem theo trên người.
Sau đó, Tiêu Sách dọn dẹp căn nhà ngổn ngang rồi mới ra khỏi nhà, đi đến một quầy đồ nướng ở nơi không xa, gặp Phương Bác và Cổ Minh.
Tiêu Sách đợi được một lúc, Phương Bác và Cố Minh mới vội vàng chạy tới, vẻ mặt mệt mỏi.
Điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-chien-than-do-thi/621900/chuong-282.html