Ánh mắt Nguyên Kỳ hơi se lại, hắn tự nói với mình: “Nàng đang lừa bổn cung phải không?”
Gia Kiệt nhìn Nguyên Kỳ đầy kinh ngạc, y không hiểu rõ ý của chủ nhân. Ai lừa ngài cơ?
“Mau chóng điều tra ra thân phận của Mộc Khinh, đồng thời giám sát mọi hành động của Đại hoàng tử.” Đôi con ngươi thâm trầm của Nguyên Kỳ càng thêm lạnh lùng nguy hiểm, hắn không thể khống chế nổi tâm tình không ngừng xao động của mình, hắn siết chặt lấy quân cờ đang nằm trong tay.
Lúc trước vẫn chưa hiểu rõ ý tứ của chủ nhân, nhưng chỉ một thoáng sau hai mắt Gia Kiệt bỗng sáng ngời. Lẽ nào… lẽ nào là….
Nếu đúng như thế thì năm đó đã xảy ra chuyện gì?
Có lẽ nào toàn bộ đều là âm mưu của Khánh Lâm vương nước Tề?
Cô gái kia có đúng chỉ là thế thân được Khánh Lâm vương tìm được trong dân gian?
Nhưng người con gái đó có tài năng khiến tất cả mọi người đều phải nể phục, chỉ nhờ hai bàn tay mà có thể tạo dựng nên một xưởng binh lớn nhất nhì thiên hạ.
Xét cho cùng thì đây có phải là âm mưu của Khánh Lâm vương, hoặc Hoàng đế nước Tề hay không?
Trong lúc đó ở phủ Khánh Lâm vương nước Tề.
Tòa phủ đệ này do chính Thánh thượng ban cho Triệu Tử Tẫn từ hai năm trước. Đồ của Hoàng thượng ban tặng tất nhiên phải rất khí phách và huy hoàng.
Thời tiết ở nước Tề được chia làm hai mùa, mùa đông lạnh giá, nhưng đến mùa hè thời tiết chỉ hơi nóng bức, bên trong phủ Khánh Lâm vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-khuynh-thanh/1298439/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.