Lục Thời Khanh bị nàng cắn đến ngứa răng, nhìn bờ môi mềm mại của nàng khép mở nói lời hung dữ với y, ý niệm vừa nảy lên liền quăng lý trí qua một bên, lòng bàn tay giữ chặt gáy nàng, cúi đầu che lại cái miệng vô cùng lớn lối của nàng.
Mắt Nguyên Tứ Nhàn đờ ra, bị hành động bất ngờ của y làm giật mình kêu ra tiếng.
Lục Thời Khanh:
– …
Nàng còn có thể phá không khí thêm nữa không?
Y chợt không hôn tiếp được, môi lưỡi đã chực chờ hành động liền dừng lại, y lùi một bước buông nàng ra. Theo Nguyên Tứ Nhàn thấy, cả quá trình, y giống như đập môi nàng một cú mạnh.
Sau đó nàng nghe y hắng giọng, lúng túng nói:
– Ơ, ta nghĩ, dù sao cũng phải tắm thôi.
Nói xong, y vội vã đi vào phòng tắm, gài cửa lại.
Được hời còn ra vẻ!
Nguyên Tứ Nhàn giận sôi, tức tối nện một cú vào khung cửa trước mặt, đau “ui da” ra tiếng, nhăn mặt vung vung tay.
Lục Thời Khanh nghe tiếng, kinh ngạc mở cửa lần nữa, cúi đầu nhìn cái tay đỏ bừng của nàng, do dự nói:
– Cô…
Y hình như định cầm tay nàng lên xem.
Nguyên Tứ Nhàn tránh, đưa mu bàn tay ra sau không cho y đụng, trừng mắt nghiến răng:
– Lo tắm của chàng đi, không ngập chết chàng đâu!
Đoạn, nàng xoa xoa bờ môi bị y đụng tới giờ còn đau, bỏ đi đầu không ngoảnh lại, mãi đến bữa tối cũng không chịu nhìn thẳng y, chỉ cười tít mắt trò chuyện với Tuyên thị và Lục Sương Dư.
Lục Thời Khanh mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-dinh-chang-roi-quyet-chang-buong/1812453/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.