Vân Nghê đi đến cửa bể bơi, ở bậc thang nhìn thấy Vân Phong.
Cậu trai đeo tai nghe, trong miệng khẽ lẩm nhẩm hát, tư thế nhàn nhã.
Cô đi qua, đối phương nhìn thấy, tháo tai nghe xuống, cười, "Em đúng là dân mù đường chuyên nghiệp có khác"
Vân Nghê chán nản, "Là ai không nghe diện thoại?"
"Bởi vì vừa nãy ông chủ đột ngột gọi anh đó chứ!", Vân Phong đi xuống bậc thang, khoác tay lên vai cô, "Yên tâm, em đi lạc, anh trai nhất định sẽ tìm được em mà"
Vân Nghê lẩm bẩm, "Đi lạc không vấn đề gì, nhưng sợ hãi mới là vấn đề"
"Cái gì cơ?"
Cô lắc đầu. Kí ức kia không muốn nhớ lại nữa.
Vân Phong cúi đầu nhìn em gái, "Là tại em ăn ít nên chân mới ngắn như vậy"
"Chân em đâu có ngắn!!!"
"Ừ, không ngắn, không ngắn, 1m58 rất là cao"
Tức đến biến hình.jpg
Tuy là Vân Nghê hơi thấp, nhưng dáng người lại rất đẹp, chân không ngắn một chút nào!
Nhắc tới chuyện chiều cao, Vân Nghê lại buồn bực. Vì sao anh trai cao hơn 1m8 mà cô 1m6 còn chưa chạm tới vậy?!
Vân Nghê ai oán tức giận trừng mắt nhìn Vân Phong, đẩy anh trai một cái, chọc cho vị thiếu niên này bật cười.
Hai người vừa đùa giỡn vừa đi tới phố ăn vặt, ăn xong bữa khuya.
Trên đường trở về, Vân Nghê nhớ tới chuyến đi chơi ngày mai mà anh trai đã hứa, "Ngày mai anh định dẫn em đi đâu chơi?"
"Anh cùng đám bạn đi chơi, thuận tiện mang em đi theo"
"A?", Vân Nghê biết anh trai mình có một nhóm bạn thân, "Các anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vi-rieng-minh-em/238871/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.