Tháng tám, Hoài Thành khô nóng.
Ban đêm, ánh sao phủ kín bầu trời.
Trong tiệm gà rán, điều hòa chậm rãi phả ra hơi lạnh, Vân Nghê bước ra từ sau bếp, bưng một đĩa gà cho khách.
Lại có một vị khách tới muốn gọi đồ. Vân Nghê cúi đầu trước quầy thu ngân nghe order.
"Một ly trà sữa thiên thảo, một đùi gà rán..."
Mái tóc đen nhánh xõa xuống tới bả vai, che đi sườn mặt trắng nõn, mắt hạnh trong suốt.
- -----‐-------
Thu tiền xong, trong quán vãn khách, Vân Nghê buồn chán ngồi xem tạp chí văn học.
Đỗ Cầm làm việc xong xuôi, đi ra từ sau bếp, nhìn thấy con gái ngoan ngoãn đang ghé vào bàn xem tạp chí.
Bà đi qua vỗ vai Vân Nghê, ôn nhu nói, "Nghê Nghê, con lên nhà đi, tối nay không nhiều khách, mẹ và dì Trương có thể ứng phó được"
Cửa hàng gà rán này do ba mẹ Vân Nghê mở, thuê cả mặt bằng bên dưới để kinh doanh lẫn tầng trên để nghỉ ngơi cho thuận tiện.
Vân Nghê ngồi thẳng dậy, quay đầu nhìn mẹ, "Khi nào thì mẹ đóng cửa?"
"Khách không nhiều lắm, chắc hơn 10 giờ thì mẹ đóng"
"Vậy chút nữa con xuống giúp mẹ"
Đỗ Cầm biết con gái nghe lời hiểu chuyện, buông tiếng thở dài, "Con ở Hoài Thành mấy ngày rồi, mẹ cũng không có thời gian, anh trai con cũng bận rộn làm thêm, con có muốn tự mình ra ngoài đi chơi một chút không? Ngày nào cũng ở cửa hàng, ngột ngạt lắm"
"Vâng..." Đúng thật là có chút ngột ngạt khó chịu.
Từ bé, cô cùng ông bà ngoại sống ở huyện nhỏ. Bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vi-rieng-minh-em/238870/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.