Ông Đạo ôm Tuyết chạy ra cửa sau. Huyền lão đã chờ sẵn bọn họ. Ông Đạo thấy vậy trong lòng hoảng sợ nhưng
Huyền lão đã lên tiếng.
"Ta đến để giúp. Xin cậu theo ta".
Nhưng vừa lúc này thì xe của Phong Đình và Trương Ly cũng tới, hai người bọn họ cũng bị thương, quần áo rách nát. Họ nói trong lúc tới đây đã bị một đám quỷ binh tấn công nên lỡ mất thời gian.
Ông Đạo chỉ gật đầu đáp lễ với Huyền lão rồi lên xe của Phong Đình. Bọn họ nhanh chóng đưa Tuyết đến bệnh viện vì lúc này cả người cô đã bỏng rất nặng, cơ thể chi chít vết rắn cắn, da thịt rách toạc nhiều đường vì vuốt quỷ.
Huyền lão chỉ đành bất lực thở dài nhìn theo rồi lên xe về Huyền Tông Hội.
Cả biệt thự Trần gia cháy rực, đồ sập kinh hoàng. Đám Quỷ Vương dùng chút sức tàn mà lồm cồm bò dậy, chạy biến về Quỷ Vực. Trời lúc này mới thật sự đổ xuống một trận mưa lớn như để cuốn trôi những tan thương trong chiến trận.
Ông Đạo và Tuyết được cứu chữa và băng bó. Nhưng Tuyết thì chìm trong hôn mê. Bà Ngà hay tin liền đến bệnh viện chăm sóc cho con. Bà nhìn Gia Tuyết mà mắt khóc đỏ hoe. Còn ông Đạo thì nghỉ ngơi vài ba hôm cũng trở người ngồi dậy mà sắp xếp lại tàn cuộc. Vì quỷ sự lộng hành mà ông không dám để lâu.
Ông gọi điện thông báo cho những người đã di tản sang nước ngoài. Ông Phú nghe tin mà rụng rời. Gia Khang và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tuyet-an/3701212/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.