Tôimừng rỡ hỏi chị người đó là ai. Chị Giai Tuệ mỉm cười, vuốt tóc tôi và tiết lộ:
-Người này cũng khá thú vị đấy, giống Lan Lan của chị, người này cũng là một côgái, tên là Đường Nhã Kỳ.
Sauđó một ngày, chị Giai Tuệ lái xe đưa chúng tôi tới chợ đồ cổ Lỗ Viên thuộc khuHòa Bình thành phố Thẩm Dương. Nơi đó có những con phố dài với vô số cửa hiệu sầmuất, người ra người vào hết sức náo nhiệt.
Chịdừng xe trước một cửa hiệu ở đầu phố, bên trên cửa hiệu treo một tấm biển màunâu đen có viết bốn chữ: Tiệm xăm Tiểu Đường. Hai bên cửa treo đôi câu đối: “Họalong họa hổ nan họa cốt, tri nhân tri diện bất tri tâm”.
ChịGiai Tuệ hạ giọng nói thầm với chúng tôi, cửa hiệu này tuy nhỏ nhưng rất nổi tiếngở Thẩm Dương, nghe nói tay nghề của Đường Nhã Kỳ vô cùng thần diệu, đến cả nhữngtay anh chị xã hội đen khét tiếng cũng phải lụy nhờ cô xăm hình cho. Chính vìthế nên tuy chỉ là một cô gái nhỏ nhưng không một ai dám bắt nạt cô. Tôi tò mòđịnh hỏi lại thì đã thấy Lão Ngũ mở cửa xe, xăm xăm tiến vào cửa hiệu.
Diệntích cửa hiệu không lớn lắm, nhưng bên trong khá ấm áp, những thứ trang trítrong phòng đều là cổ vật quý giá. Ngồi sau chiếc bàn dài là một cô gái trôngkhá nhỏ nhắn, mặc chiếc áo len cổ lọ màu hồng nhạt, đang cắm cúi dùng một miếngda lừa lau chùi chiếc kim nhỏ màu bạc sáng loáng, đó chắc chắn là truyền nhânmà chúng tôi đang tìm - Đường Nhã Kỳ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-toa/1930508/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.