Thấyngười đàn ông đầu trọc đã đi xa, tôi lập tức hỏi Lão Ngũ, vừa xong chuyện gì vừaxảy ra, người đó là ai? Lão Ngũ nói nhỏ với tôi, Lục Lão Tam chính là trưởngmôn Đạo phái tại Hắc Long Giang. Lục Lão Tam đã đạt tới trình độ cao và cũng tớiLư sơn Luận Đạo. Những người trong phái Đạo môn khi gặp nhau thường sẽ chàonhau bằng một nghi thức gọi là Chỉ khấu, đưa số ngón tay đúng với cấp bậc đangcó, rồi gõ lên lòng và mu bàn tay để thay cho lời chào. Đã hai mươi năm không gặpmà bản lĩnh của tên đệ này đã tiến bộ vượt bậc, nên tự ta đã tăng cho hắn một bậc.
Nghethấy vậy, tôi vội vàng hỏi:
-Lão Ngũ, vậy là ông ta chỉ thấp hơn lão một bậc?
LãoNgũ phì một tiếng, xoa xoa chiếc cằm rồi bĩu môi nói:
-Mẹ kiếp, một bậc này cũng đủ cho hắn luyện đến khi chết.
Chúngtôi vẫn đang thì thầm to nhỏ với nhau, thì gã béo đối diện bỗng nhiên la toángrồi nhảy cẫng lên, lộn chiếc mũ áo ra trước để đổ đống mì đang nóng hôi hổi xuốngđấy, chửi ầm ĩ:
-Mẹ kiếp, thằng nào mất dạy thế… - Khiến tất cả mọi người trên khoang tài đều cườikhoái chí.
Tôivà chị Giai Tuệ trao nhau một ánh mắt đầy ngụ ý, tự cảm thấy Lục Lão Tứ quả làmột người lợi hại, bát mì nóng như thế lại có thể đổ vào mũ áo của gã béo kiamà không ai hay biết, đây có lẽ chính là thuật Thiết lưu mà Lão Ngũ đã từng biểudiễn cho chúng tôi xem.
Tàuchạy được hơn hai tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-toa/1930510/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.