Tỉnh lại sau một đêm đè nặng áp lực, Kaylin mở mắt nhìn bên cạnh nhưng lại không có ai. Cô còn đang nghĩ bản thân mình nằm mơ thấy ác mộng nhưng khi nhìn lại cổ tay mới rõ chả phải mơ. Có lẽ là anh rời đi quá sớm nên cô mới không thấy anh được.
Đợi khi ăn sáng xong, bà Anthony đã gọi bác sĩ tới để kiểm tra sức khỏe cho cô. Sau đấy còn cho người cùng cô luyện tập để đi lại.
Kaylin rất chăm chỉ để cố gắng đi lại tốt hơn. Tuy bản thân khá đau mỗi lần di chuyển nhưng vì cô mong muốn đi lại sớm nhất có thể nên đã cố. Đến bác sĩ chuyên môn cũng khen cô, ông còn nghĩ nhưng tiểu thư sống trong cảnh giàu có như vậy sẽ rất ỷ lại, nhưng Kaylin thì lại muốn tự thân vận động. Khá là đáng khen cho tinh thần của cô.
...
Sức khỏe cô bây giờ tốt hơn rất nhiều. Có thể tự đi lại trong khoảng thời gian ngắn. Cũng có thể tự mình đẩy xe ra ngoài ngắm trời đất.
Trong khuôn viên rộng lớn, cô chỉ ngồi yên lặng nhìn những chú hải âu bay lướt trên trời. Hương vị của biển cả tươi mát làm đầu óc người ta trở nên thư thái hơn. Cũng phải công nhận một điều cha mẹ chồng chăm sóc cô rất tốt. Sắc mặt của cô hồng hào hơn nhiều, tuy vẫn thấy sự mệt mỏi nhưng còn đỡ hơn là ở với người chồng độc ác của cô.
Kaylin thích ở một mình, chính vì vậy mà không có người giúp việc nào đang ở gần để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-trong-ac-quy/3041001/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.