Kaylin không muốn làm phiền mọi người, cái gì tự làm được thì cô sẽ tự mình làm. Mà cả kể việc có khó khăn đối với cô thì cô sẽ gắng sức. Chỉ vì không muốn phiền dù là người giúp việc trong nhà.
- Phu nhân, tôi mang sữa đến ạ. - Cô giúp việc gõ cửa phòng Kaylin rồi mới dám đi vào trong.
Kaylin vừa nãy đã cố vịn vào tường để đứng dậy nhưng cô lại ngã mất. Giờ cả người đều thấy đau, tay thì không đủ lực để chống đỡ dậy. Cô giúp việc thấy thế liền hốt hoảng đỡ cô lên giường.
- Phu nhân cần gì có thể gọi cho chúng tôi. Cô cứ như vậy ông bà chủ sẽ đuổi việc chúng tôi mất thôi.
Thấy cô ấy lo như vậy, Kaylin liền viết giấy giơ ra cho cô đọc.
"Xin lỗi vì làm cô lo lắng ạ."
- Không sao ạ, phu nhân chỉ cần nghỉ ngơi thật tốt là được rồi. - Cô giúp việc xoay người cầm cốc sữa rồi đặt vào tay Kaylin - Còn cốc sữa, phu nhân nhớ uống hết nhé. Uống sữa ấm sẽ dễ ngủ hơn đấy ạ.
Cô gái nhỏ lễ phép gật đầu. Thấy Kaylin ngoan ngoãn uống từng ngụm một thì người giúp việc mới đóng cửa rời đi.
Cảm thấy ở đây xa hoa, cũng phô trương giống như Zane vậy. Có điều chủ nhân của căn biệt thự này lại tốt tính hơn con trai họ rất nhiều. Đối xử với cô theo đúng nghĩa của cha mẹ chồng. Có điều cô vẫn muốn rời khỏi đây. Dù sao thì được tự do bay nhảy vẫn thích hơn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-trong-ac-quy/3040998/chuong-170.html