Mặt trời đi từng bước xuống núi nghỉ ngơi, những cơn gió nhè nhẹ thổi bay mái tóc bồng bềnh của Thiên Vũ. Cô dừng chiếc Audi trắng ở bên đường, đây là một vùng hoang vu bốn mặt là đất bao quanh, ở chính giữa mọc một căn biệt thự màu vàng cũ kĩ.
Vương Thiên Vũ xuống xe trực tiếp bước đến cổng, mỹ nữ đứng trong nhà đều không lạ gì cô, họ nhanh chóng mở cửa cúi đầu cung kính.
Thiên Vũ vừa bước vào phòng chính đã lên tiếng đuổi những cô gái mặc đồ đen từ đầu đên chân ra:
– Lui ra, lui ra.
Dừng một chút, cô lại chu môi gọi:
– Như Nguyệt tôi mang Vodka đỏ yêu thích đến cho cô đây.
Giọng nói yểu điệu lẳng lơ, Thiên Vũ rất ít khi dùng nó, chỉ khi nào bên cảnh cô là Như Nguyệt.
Trên thực tế giang hồ không một ai biết Như Nguyệt không phải họ Như. Cô ta thật ra tên Uy Uy, vài năm trước một chuyện Vương Thiên Vũ không kiểm soát được đã khiến cô ta mất đi trí nhớ. Để mọi thứ không bị lặp lại, trong lúc vui vẻ Thiên Vũ đã đặt cho cô ta cái tên Như Nguyệt, trong câu ‘Dung nhan như nguyệt’.
– Cô lại định làm gì ?
Như Nguyệt đưa đôi mắt nhàn nhạt nhìn Thiên Vũ. Cô bây giờ không còn thân hình mũn mĩm của Uy Uy trước đây mà là một cô gái sở hữu thân hình mảnh mai.
Như Nguyệt mặc chiếc đầm đỏ rực rỡ, xẻ nửa đùi vô cùng khuyến rũ. Cô nằm dài trên chiếc sofa màu sữa, ngửa đầu đưa thứ rượu cay nồng từ từ trôi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-om-ac-quy/739366/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.