Tháng mười một đã đi qua quá nửa, tiết trời bắt đầu vào đông và mùa đông năm nay đặc biệt rất lạnh.
Sáng sớm, tuyết đã rơi ngập đường, từng bông tuyết nhỏ trắng xinh xinh phủ trên chiếc BMW đen của Hứa Nguyên. Anh nhanh chóng xuống xe mở cửa cho Thiên Vũ không quên nhắc nhở:
– Cẩn thận một chút, đường trơn lắm.
Hứa Nguyên nắm tay cô từ từ dẫn từng bước, anh vỗn dĩ đón Thiên Vũ lúc bảy giờ, cuối cùng chín giờ mới rước cô về tới nhà. Anh vui vẻ đẩy cửa cho Thiên Vũ, trên môi còn in dấu nụ cười hoàn mĩ.
Cánh cửa được mở ra, nụ cười của Vương Thiên Vũ vẫn vậy, còn đường cong trên môi Hứa Nguyên vội vụt tắt. Trước mặt họ, một cô gái xinh đẹp như thiên sứ, mái tóc vàng ngắn xõa ngang vai, đôi mắt xanh nước biển, chiếc mũi cao, đôi môi đỏ tự nhiên, cô gái này khi cười rất đẹp. Cô ta vội vã ôm lấy Hứa Nguyên.
– Honey… I miss you so much. Next don’t abandon me, please.
(Anh yêu, em rất nhớ anh. Lần sau làm ơn đừng bỏ em như vậy)
Hứa Nguyên nhíu mày khó chịu, anh liếc nhìn gường mặt thất vọng của Thiên Vũ, cô đang nghĩ liệu đây có phải một trò chơi.
– Buông anh ra, Chương Hiên đây là Việt Nam không phải ở Mỹ, đừng tùy tiện như vậy.
Chương Hiên ngoan ngoãn gật đầu, nhìn sang Thiên Vũ:
– Chào cô bé dễ thương, chị là Chương Hiên, bạn gái của Hứa Nguyên, nói đúng hơn là vị hôn thê của anh ấy, không lâu nữa bọn chị sẽ kết hôn. Còn em?
Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-om-ac-quy/739361/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.