Sáng hôm sau, cô ngồi suy nghĩ lại cuộc điện thoại tối qua rồi cô quyết định gọi cho bà quản lí.
"Thế nào rồi cô bé? Suy nghĩ xong rồi à?".
"Cháu quyết định sẽ chia tay Nguyên ca nhưng không phải vì cô mà chỉ vì...."
"Tôi không cần biết là vì lí do gì nhưng như thế là tốt rồi, suy nghĩ sáng suốt đó"
"Nhưng cô phải hứa với cháu sẽ giúp anh ấy giải quyết vụ này mà không làm ảnh hưởng đến công việc của anh ấy "
"OK. Nhưng cháu nên nhớ sau khi chia tay Nguyên nhi thì đừng bao giờ gặp lại thằng bé, cũng đừng bao giờ để tôi thấy cháu đi với nó. Nếu có tôi mà thấy 2 người gặp nhau thì lúc đó đừng có trách tôi".
"Cô yên tâm đi sẽ không bao giờ có chuyện đó xảy ra đâu"
"Được rồi. Tạm biệt cô bé" Bà ta cười đểu rồi tắt máy.
Sau khi tắt máy Gia Hân lại khóc. Những giọt nước mắt yếu đuối thấm ướt trên gò má cô. Cô chỉ biết khóc, khóc thật nhiều. Nhưng rồi cô quyết định lau khô những giọt nước mắt yếu đuối đó và sẽ lấy hết cam đảm hẹn gặp Vương Nguyên để nói lời chia tay. Gia Hân cầm điện thoại lên, tay cô run run, từng giọt nước mặt của Gia Hân rơi xuống trên màn hình điện thoại. Cô đã cố gắng tự nhủ với lòng mình là sẽ không khóc nữa mà sao nước mắt vẫn cứ rơi. Gia Hân nhấn vào số 1 rồi gọi cho Vương Nguyên. Vì Vương Nguyên là người con trai chiếm vị trí cao nhất trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-nho-cua-rieng-toi/2380184/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.