Lần này thì tất cả mọi người đều có trình độ như nhau nên cuối cùng thì tâm lý của bọn họ cũng được cân bằng một chút rồi.
Đúng lúc đó thì đột nhiên Vân Nhược Linh nói tiếp: “Chỉ có điều người khác không thể chữa không
có nghĩa là ta không thể chữa, ta có thể chữa được đôi mắt này”
“Gì cơ?” Cơ thể của mấy vị thái y lảo đảo, từng người từng người một đều bị lời nói của Vân Nhược Linh làm cho rối tung rối mù, khóe miệng co giật. . ngôn tình hay
Không phải nàng vừa nói rằng trong thiên hạ này không ai có thể chữa khỏi hay sao?
Vậy mà lại xoay chuyển đột ngột, lại còn nói là mình có thể chữa được.
Xem ra dường như nàng và bọn họ hoàn toàn không có cùng trình độ.
Trưởng công chúa vẫn không dám tin mà cứ nhìn chằm chằm Vân Nhược Linh rồi lạnh lùng hừ một tiếng: “Ta không tin, đến ngay cả đám người.”
Trương thái y cũng không thể chữa thì làm sao ngươi có thể chữa được? Y thuật của người có cao siêu hơn bọn họ không? Ngươi đừng có mà chữa hỏng đôi mắt của bổn công chúa”
“Chữa hỏng thì bồi thường.” Vân Nhược Linh bình thản nhíu mày.
Nhìn dáng vẻ như thể trong lòng đã có dự tính trước của Vân Nhược Linh thì Trưởng công chúa nhìn nàng bằng ánh mắt nửa tin nửa ngờ: “Làm sao mà ta biết được người là thật lòng hay là giả ý? Trước đây ta đối xử với người như vậy, sao người có thể thật sự chữa trị giúp ta chứ? Lỡ như ngươi âm thầm hại tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/1172343/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.