Thái hậu vừa thấy Vân Nhược Linh đến thì vội vàng cười nói: “Sau một đêm nghỉ ngơi, ai gia cảm thấy tốt hơn nhiều rồi. Ly Vương đầu, tại sao hắn lại không vào cùng con?”
“Hắn vẫn đang rửa mặt, lát nữa mới qua” Vân - Nhược Linh giả bộ ngớ ngẩn nói giúp cho Sở Diệp Hàn.
Thái hậu nói: “Tối hôm qua các con chung sống với nhau có hoà thuận không?”
” Nói xong, bà ấy nhướn mày lên nhìn Vân Nhược Linh, giống như đang ám chỉ là vì nàng nên bà ấy mới để cho bọn họ ngủ cùng nhau vậy.
Vân Nhược Linh cười xấu hổ: “Cũng tốt. Trương thái y, xin hỏi mạch tượng của Thái hậu như thế nào rồi?”
Trương thái y nhìn chăm chú vào sợi tơ kia một cách cẩn thận, sau một hồi suy nghĩ thì thận trọng nói: “Chúc mừng Thái hậu, mạch tượng của Thái hậu đã ổn định hơn rất nhiều, ổn hơn so với hôm qua. Xem ra thuốc của Vương phi nương nương thật sự hữu dụng”
“Như vậy thì ta yên tâm rồi. Thái hậu, bây giờ ta đi pha thuốc cho người, người phải uống trước buổi sáng” Vân Nhược Linh nói xong thì đi đến bên cạnh pha thuốc.
Sau khi pha thuốc xong, nàng đưa cho Tuyết ma ma, bảo bà ấy bưng cho Thái hậu uống. Các bạn đang đọc truyệŋ tại w•eb ŋhayho.č0m
Trong lúc đang pha thuốc cho Thái hậu, Vân Nhược Linh đã cố ý dặn dò Tuyết ma ma: “Nhớ kỹ, nhất định không được quên cho Thái hậu uống thuốc bảo vệ niêm mạc dạ dày, thuốc chữa bệnh lao sẽ phản ứng với dạ dày và ruột, uống thuốc bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/1172342/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.