Vốn dĩ y học có nhiều mảng như vậy, coi như hôm nay bọn họ được biết thêm kiến thức.
Vân Nhược Linh nói xong thì mở thuốc mỡ tra mắt ra, thuốc mỡ tự động nặn ra một chút. Nàng cầm bông vải thấm vào, bôi lên mắt của Trưởng công chúa.
“A!” Vừa mới bắt đầu, Trưởng công chúa không thích ứng được nên khó chịu kêu nhẹ một tiếng.
Vân Nhược Linh nói: “Công chúa đừng căng thẳng, thuốc mỡ tra mắt này là như vậy đấy, thoa lên sẽ không được thoải mái lắm nhưng một lúc nữa thôi là mắt của người sẽ không ngứa nữa”
Quả nhiên, sau khi nàng thoa thuốc được một lúc, Trưởng công chúa chớp hai mắt, nhận ra mắt của mình thật sự không còn ngứa nữa.
Nàng ta nghĩ đây là thuốc mỡ tra mắt gì mà lại kỳ diệu như vậy.
“Mắt của ta thật sự không còn ngứa như trước nữa rồi, thuốc này cũng quá thần kì rồi, thuốc này ở đâu vậy?” Trưởng công chúa mừng rỡ hỏi.
“Thuốc này là sự phụ ta cho ta” Vân Nhược Linh đậy nắp lên ống thuốc mỡ tra mắt rồi đưa cho Trưởng công chúa, sau đó lại căn dặn: “Công chúa nhớ kĩ, sau này mà ngứa mắt, khô mắt thì không được dùng tay dụi, bởi vì không rửa tay nên trên bề mặt da có rất nhiều vi khuẩn sẽ khiến mắt ngày càng khó chịu hơn. Ngươi bôi tạm thuốc này mấy ngày trước đã, nếu như có chuyển biến tốt, không có màu đỏ cũng không ngứa nữa thì có thể ngừng dùng thuốc.”
Vân Nhược Linh vừa nhìn mắt của Trưởng công chúa là biết ngay chuyện gì đang xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/1172344/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.