Sở Diệp Hàn còn trắng hơn so với người bình thường, trắng kiểu sáng bóng mạnh khỏe, giàu sức co dãn. Đùi vừa rắn chắc lại thon dài, thẳng tắp gợi cảm, ngay cả lông trên chân cũng tăng thêm phần quyến rũ, làm Vân Nhược Linh lén nuốt nước miếng.
“Ngươi đang nhìn cái gì? Còn không nhanh giải độc cho.
bổn vương?” Sở Diệp Hàn ghét bỏ lườm Vân Nhược Linh.
Nữ nhân này lại bắt đầu si mê hắn, tính xấu chết không đổi, nhìn chằm chằm chân nam tử như vậy quá không biết thẹn.
"Tốt, xong ngay đây” Vân Nhược Tính tôi suy nghĩ của mình về, nhanh chóng tiêm thuốc cho Sở Diệp Hàn.
Sau khi tiêm, nàng dùng vải bọc lại kim tiêm rỗng, định tìm một chỗ vứtđi.
Sở Diệp Hàn mắt sắc, vừa liếc mắt đã thấy trên thân kim tiêm có một hàng chữ nhỏ: Thuốc giải gây tê...
Hẳn sững sờ tại chỗ, chẳng lẽ Vân Nhược tính vừa tiêm thuốc gây tê cho hắn?Chẳng trách chân không có cảm 9écouven, one Lúc trước hắn có nhìn lén Vân Nhược tính tiêm thuốc gây tê cho Thẩm phó tướng, biết thuốc này không cần giải được, chờ đến thời gian thì trạng thái tê liệt sẽ tự động biến mất.
Không ngờ nữ nhân này lại lừa hắn, còn nói thuốc này sẽ chết người.
Hắn tức giận đến mức mặt xám mày tro, trong mắt cuồn cuộn bão táp: “Vân Nhược Linh, thuốc vừa rồi ngươi tiêm cho.
bổn vương là thuốc gây tê, không phải độc dược đúng không?”Vân Nhược Linh giật thót: “Ngươi… sao ngươi biết?”“Ngươi dám lừa bổn vương? Ngươi không hề hạ độc bổn vương, chỉ tiêm thuốc gây tê cho bổn vương thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/1172308/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.