“Thật chứ? Giải độc xong ngươi sẽ không truy cứu ta?” Vân Nhược Linh suy yếu ho khan.
“Sẽ không! Bổn vương nói lời giữ lời, tuyệt không lật lọng”“Sở Diệp Hàn cau chặt mày, nhăn nhỏ khó chịu nói.
Vân Nhược tính nhìn gã sai vặt dân ngựa gần đấy: "Thật đấy chứ? Có vị tiểu ca này và con ngựa Lâm chứng, nếu ngươi dám đổi ý, quay ngược lại trách ta, ta sẽ nguyền rủa ngươi sau này không có con nối dõi”Gã sai vặt bên cạnh sững sờ, da đầu tế Tần, miệng méo xẹo, nguyền rủa như thế thật tàn nhẫn nha.
Con ngựa kia nghe nói vậy cũng sợ xanh cả mặt ngựa. Mặt Sở Diệp Hàn càng khó coi: "Được rồi, bổn vương đã nói không trách người thì sẽ không trách người nhất nước. xuất, tứ mã nan tre"Xem ở người thành tâm thành ý như vậy, thành giao" Vân Nhược Tính nói xong, lấy một ống tiêm axit clohydric ra tiêm vào cho hắn.
Đây là giải thuốc gây tê.
Thật ra nàng không hạ độc gì với Sở Diệp Hàn cả.
Nàng chỉ tiêm cho hắn một mũi gây tê mà thôi, chỉ có điều đây là thuốc gây tê đặc biệt hai ngày trước nàng tự chế để phòng thân.
Nàng bỏ thêm một loại thuốc khiến cơ thể phản ứng mẫn cảm ở bên trong, người bị tiêm vào sẽ cảm thấy vừa tê vừa ngữa.
Bị tiêm thuốc tê sẽ không có cảm giác gì, nhưng thuốc này được nàng gia công thay đổi, có thể khiến người dị ứng, ngứa ngáy, vô cùng khó chịu.
Nàng vốn muốn dùng để đối phó Trương mama ác độc kia, ai biết lại dùng trên người Sở Diệp Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/1172307/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.