Cung Dạ Tuyệt cười, thật nhu hoà.
Giống như gió xuân thổi qua đáy lòng, mỗi lần nhìn thấy nụ cười ôn nhu kia của hắn, Sở Khuynh Nguyệt luôn cảm thấy an tâm đến lạ thường.
Nàng nhìn hắn cười, khoé môi cũng bất giác cong lên.
Hình như cứ mãi như thế này, cũng không tệ.
Hai người, dắt tay nhau trở về.
Đi được nửa đườn, một nam tử mặc hắc y từ giữa không trung bay đáp xuống.
“Vương gia, Như Ý Phường đã xảy ra chuyện---“ Nam tử kia cúi đầu, trên mặt đầy vẻ sốt ruột, trên trán, đã sớm ướt đẫm mồ hôi.
Nhìn thấy biểu hiện như vậy của hắn, Cung Dạ Tuyệt nhíu mày:”Thẩm Nhạn Bạch đâu?”
“Lần này, ngay cả Thẩm đường chủ cũng không thể giải quyết được…”
Nam tử lau vội mồ hôi trên trán, tiếp tục nói. Giọng điệu của hắn rất cấp bách, trên khuôn mặt luôn luôn nghiêm túc, lộ ra mấy phần thần sắc đối lập, có thể tưởng tượng được chuyện lần này thật sự rất nan giải.
Ánh mắt Cung Dạ Tuyệt chợt loé, thuận tay, từ trong ngực lấy ra một mặt nạ quỷ trắng đen.
Sở Khuynh Nguyệt kinh ngạc nhìn tình cảnh trước mắt.
Một lát sau, nàng mới kịp phản ứng lại.
Như Ý Phường… Cũng là sản nghiệp của Cung Dạ Tuyệt…
Thiên a!!
Nam nhân này, đến cùng còn có bao nhiêu thế lực?
“Khuynh Nguyệt, nàng đi về trước đi.” Cung Dạ Tuyệt quay đầu lại, nói với Sở Khuynh Nguyệt.
Hiện tại, thân phận của hắn, là Ám Dạ Tu La. Sở Khuynh Nguyệt quả thật không thích hợp đi theo cùng hắn.
Sở Khuynh Nguyệt trừng to mắt, thật lâu sau, quỷ dị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-cuong-phi-cuoi-mot-duoc-mot/575230/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.