Nhìn thỏi bạc trước mặt, Ám Ảnh rốt cục nổi giận.
Mơ tưởng!! Muốn hối lộ hắn?
Hắn đây chính hộ pháp đắc lực nhất của Ám Dạ Tu La!
Hai kẻ ngốc này, vậy mà dám nghĩ dùng một thỏi bạc để hối lộ hắn!
Mí mắt nhẹ nhếch lên, Ám Ảnh thậm chí cũng chưa từng đưa mắt liếc nhìn qua thỏi bạc kia, cũng không buồn dời mắt nhìn Lâu Ngọc Ngân cùng Lâu Tiêu Tiêu đang đứng trước mặt.
Đừng nói là Vương gia, ngay cả hắn cũng khinh thườn hai người này.
Ám Ảnh ngoài cười nhưng trong lòng không cười lên tiếng:”Ta chỉ là một tên tiểu tốt ở trong Vương phủ mà thôi, chỗ nào có tiếng nói a? Bất quá hai vị nếu muốn tìm một người nói tốt, có thể tìm người này, chỉ cần là do người này nói, Vương gia đều sẽ nghe…”
“Ai?” Lâu Ngọc Ngân vừa nghe, lập tức có hứng thú ngay. Còn có người có sức ảnh hưởng như vậy? Nếu đã như thế thì bọn họ nhất định phải đến nịnh bợ, đấy cũng không phải là một chuyện tốt sao?
“Đương nhiên là có a… Vương phi nhà ta chính là người đó!” Ám Ảnh nhíu nhíu mày, cười nói.
“Vương phi?” Lâu Tiêu Tiêu hét lên thất thanh.
Nhìn thấy bộ dạng này của Lâu Tiêu Tiêu, Ám Ảnh cảm thấy sảng khoái vô cùng. Nhưng lại giả bộ kinh ngạc nhìn Lâu Tiêu Tiêu cùng Lâu Ngọc Ngân:”Di? Các ngươi không biết sao? Nữ tử vừa rồi, chính là vương phi nhà ta a---- ---“
Sắc mặt Lâu Tiêu Tiêu, cực nhanh trắng bệch biến sắc:”Làm sao có thể? Nàng ta làm sao có thể là Tuyệt vương phi?”
Nàng kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-cuong-phi-cuoi-mot-duoc-mot/575229/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.