Tiếng hô kia truyền vào, thân mình Cung Thiên Lăng sựng lại một chút. Kim thương ban đầu còn sừng sững, lúc này chỉ trong nháy mắt liền héo rũ.
Sắc mặt của hắn đen lại, quay đầu.
Trong lòng bàn tay xuất hiện một luồng ánh sáng màu lục, hướng về phía âm thanh truyền đến mà đánh tới.
Người tới cả linh, lại không dám tránh đi, sau khi bị lục quang đánh vào người, lúc này mới hấp hối nói:”Vương gia… Tuyệt Vương tiến cung…”
Cung Thiên Lăng bỗng chốc đứng lên:”Vạn nhất hắn phát hiện độc trên người lão bất tử kia…”
Mị Cơ kéo Cung Thiên Lăng lại, mị nhãn như tơ, ghé vào lỗ tai hắn thổi khí:”Vương gia, ngài không tin Mị Cơ sao?”
Dứt lời, bàn tay yếi đuối không xương của nàng, phủ lên thứ gì đó ở dưới thân của Cung Thiên Lăng, nhè nhẹ chuyển động.
Từng trân tê dại kéo đến, thứ ban đầu héo rũ kia dần dần bành trướng.
Mắt Cung Thiên Lăng tốii sầm lại, ổn định thân thể Mị Cơ, vật cực đại vừa mới bành trướng xâm nhập vào cơ thể Mị Cơ:”Bổn vương tin ngươi… Ngươi chính là cháu gái duy nhất của Quỷ Bà Bà mà.”
“A…”
Trong phòng, tiếng ngâm nga không ngớt.
--- ------ -----
Cùng lúc đó, một nơi khác, một cổ xe ngựa tinh xảo, từ Tuyệt Vương phủ đi ra, đi về phía Hoàng Cung.
Mây trời trong xanh, ánh mặt trời cao cao chiếu xuống.
Một đường, Cung Dạ Tuyệt không nói gì.
Hắn khép hờ mắt, mày hơi hơi nhíu lại, mi mày tựa như hàn băng vạn năm âm lãnh.
Sở Khuynh Nguyệt ngồi ở đối diện, nhìn hắn như vậy, cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-cuong-phi-cuoi-mot-duoc-mot/575214/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.